Đối với
chúng ta, sự đổ vỡ của chủ nghĩa xã hội hiện thực ở Liên Xô và Đông Âu là một sự thật đau đớn,
một tổn thất lớn lao của phong trào cộng sản và các lực lượng yêu chuộng hòa
bình, cách mạng và tiến bộ trên thế giới. Sự kiện đó buộc chúng ta phải nghiêm
túc suy nghĩ, bình tĩnh, sáng suốt đánh giá đúng đắn đối với chủ nghĩa xã hội
hiện thực với tất cả thành công lẫn sai lầm, khuyết điểm để rút ra những kết
luận xác đáng. Sau
khi Liên Xô tan rã, chúng ta càng có thêm những bằng chứng chứng tỏ nguyên nhân
sâu xa của sự đổ vỡ đó là những sai lầm nghiêm trọng về đường lối và quá trình
thực hiện đường lối cải tổ cùng với những thủ đoạn chống phá vô cùng tinh vi,
thâm hiểm của các thế lực thù địch với chủ nghĩa xã hội. Sự đổ vỡ của hệ thống
xã hội chủ nghĩa không phải xuất phát
từ bản chất chủ nghĩa xã hội, mà chính
là việc từ bỏ lý tưởng, mục tiêu, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội để chuyển hướng,
đổi màu chế độ theo chủ nghĩa tư bản.
Đúng là mô
hình chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô có một số khiếm khuyết, nhược điểm,
làm hạn chế tiềm năng sáng tạo, làm suy yếu động lực của nhân dân trong sự
nghiệp xây dựng đất nước, nhất là cuối thập niên 70 của thế kỷ trước. Tuy
nhiên, nhìn một cách tổng thể, không ai có thể phủ nhận những thành tựu vĩ đại
thể hiện tính ưu việt nổi trội của chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô. Trong chế độ xã
hội đó, con người được giải phóng khỏi ách áp bức, nô dịch, nhanh chóng thoát
khỏi đói nghèo, nâng cao trình độ văn hóa, dân trí, nhân dân có cuộc sống vật
chất, tinh thần ngày càng phong phú, tốt đẹp. Chỉ trong một khoảng thời gian tương
đối ngắn, từ một nước có trình độ phát triển trung bình, Liên Xô đã trở thành
một cường quốc lớn mạnh cả về kinh tế, văn hoá, khoa học kỹ thuật và quân sự,
làm chỗ dựa của cả hệ thống xã hội chủ nghĩa, tạo nên đối trọng với chủ nghĩa tư
bản thế giới. Nhờ thực lực đó, Liên Xô đã đủ sức đi đầu và là lực lượng quyết
định đánh bại chủ nghĩa phát xít trong chiến tranh thế giới thứ II, cứu loài người
khỏi thảm họa phát xít, tạo điều kiện thúc đẩy phong trào cộng sản và công nhân
quốc tế, phong trào độc lập dân tộc và phong trào đấu tranh vì hòa bình, tiến
bộ xã hội diễn ra mạnh mẽ chưa từng thấy trên phạm vi toàn cầu.
Sự sụp đổ của chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô và Đông Âu không
phải là sự sụp đổ của chủ nghĩa xã hội với tư cách là một học thuyết cách mạng
và khoa học duy nhất có thể vạch đường cho sự giải phóng hoàn toàn và triệt để
giai cấp công nhân, nhân dân lao động và các dân tộc trên thế giới. Đó cũng
không phải là sự sụp đổ của phong trào xã hội chủ nghĩa thế giới, vì chủ nghĩa
xã hội hiện vẫn tồn tại và phát triển ở Trung Quốc, Việt Nam, Cu Ba, Lào, Triều Tiên
và nhiều biểu hiện ở các nước khác với số lượng dân cư trên 1 tỷ người. Ngay ở các nước xã
hội chủ nghĩa trước đây, các lực lượng xã hội chủ nghĩa đang từng bước được
phục hồi, đông đảo người dân ngày càng nhận rõ hơn chân giá trị xã hội chủ
nghĩa, tích cực tham gia vào cuộc đấu tranh vì chủ nghĩa xã hội. Sự thất bại
tạm thời của chủ nghĩa xã hội chỉ nói lên tính chất quanh co của lịch sử, không
làm thay đổi tính chất, nội dung của thời đại. Loài người nhất định vẫn sẽ đi đến
một xã hội tốt đẹp, văn minh, dân chủ, tiến bộ hơn chế độ tư bản chủ nghĩa, đó
là chế độ xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét