ĐẤU TRANH VỚI CÁC HOẠT ĐỘNG LỢI DỤNG VẤN ĐỀ TÔN GIÁO, CHIA RẼ KHỐI ĐẠI
ĐOÀN KẾT DÂN TỘC
Tôn giáo là lĩnh vực nhạy cảm, thu
hút sự chú ý của dư luận trong nước và quốc tế. Đây cũng là lĩnh vực dễ bị lợi
dụng vào các hoạt động gây chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, gây mất ổn
định chính trị - xã hội. Vì vậy, đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn thâm
độc này là vấn đề cấp thiết.
Với
vị trí địa lý nằm ở khu vực Đông Nam Á có ba mặt giáp biển, Việt Nam rất thuận
lợi trong mối giao lưu với các nước trên thế giới và cũng là nơi rất dễ cho
việc thâm nhập các luồng văn hóa, các tôn giáo. Với sự đa dạng các loại hình
tín ngưỡng, tôn giáo, Việt Nam được ví như “bảo tàng tôn giáo” của thế giới.
Điều đó đã góp phần làm cho nền văn hóa Việt Nam thêm phong phú và đặc sắc.
Hiện nay, ở Việt Nam có 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo được công nhận tư cách
pháp nhân; 60 cơ sở đào tạo tôn giáo thuộc Phật giáo, Công giáo, Tin lành, Phật
giáo Hòa Hảo.
Việt
Nam có chính sách nhất quán là tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn
giáo của công dân; các tôn giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Không được phân
biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo hay vi phạm quyền tự do tín ngưỡng,
tôn giáo của công dân. Không được lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo để
phá hoại hoà bình, độc lập, thống nhất đất nước; kích động bạo lực hoặc tuyên
truyền chiến tranh, tuyên truyền trái với pháp luật, chính sách của Nhà nước;
chia rẽ nhân dân, chia rẽ các dân tộc, chia rẽ tôn giáo; gây rối trật tự công cộng,
xâm hại đến tính mạng, sức khoẻ, nhân phẩm, danh dự, tài sản của người khác,
cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân; hoạt động mê tín dị đoan và
thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật khác. Điều đó đã quy định rõ trong Hiến
pháp và pháp luật của nước ta.
Ngay
sau khi hòa bình lập lại ở miền Bắc, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký Sắc lệnh 234/SL
khẳng định: “Việc tự do tín ngưỡng, tự do thờ cúng là quyền lợi của nhân dân.
Chính phủ luôn tôn trọng và giúp đỡ nhân dân thực hiện, chính quyền không can
thiệp vào nội bộ các tôn giáo”.
Nghị
quyết Trung ương 7 (khóa IX) khẳng định “Tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh
thần của một bộ phận nhân dân, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong quá trình
xây dựng Chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam. Đồng bào các tôn giáo là một bộ phận của
khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Thực hiện nhất quán chính sách tôn trọng và bảo
đảm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào,
quyền sinh hoạt tôn giáo bình thường theo đúng pháp luật”. Nghị quyết Đại hội lần
thứ XII của Đảng cũng đã chỉ rõ: “Quan tâm và tạo điều kiện cho các tôn giáo
sinh hoạt theo Hiến chương, Điều lệ của tổ chức tôn giáo đã được Nhà nước công
nhận theo quy định của pháp luật, đóng góp tích cực vào sự nghiệp xây dựng và
bảo vệ đất nước”.
Các
Hiến pháp của nước ta năm 1946, năm 1959, năm 1980, năm 1992 và năm 2013 đều
thể hiện rõ quan điểm nhất quán và xuyên suốt là tôn trọng quyền tự do, tín
ngưỡng tôn giáo của nhân dân. Điều 24, Hiến pháp năm 2013 ghi rõ: “Mọi người có
quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn
giáo bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi
dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật”.
Năm
2016, Quốc hội ban hành Luật Tín ngưỡng, tôn giáo và Chính phủ có Nghị định
hướng dẫn tổ chức thực hiện. Đây là cơ sở pháp lý quan trọng phù hợp với yêu
cầu của hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo trong thời kỳ mới của đất nước, đồng
thời thể hiện sự tiếp tục hoàn thiện hệ thống pháp luật bảo đảm hơn nữa quyền
tự do tôn giáo của nhân dân.
Hiện
95% dân số Việt Nam có đời sống tín ngưỡng, tôn giáo, trong đó có 26 triệu tín
đồ, chiếm 27% dân số; có hơn 8 ngàn lễ hội tín ngưỡng, tôn giáo hàng năm, thu
hút sự tham gia đông đảo của các tín đồ và quần chúng nhân dân. Đặc biệt, nhiều
hoạt động tôn giáo quốc tế lớn được tổ chức thành công ở Việt Nam, trong đó có
các sự kiện kỷ niệm 500 năm Cải chánh đạo Tin lành (năm 2017), Đại lễ Phật đản
Liên hợp quốc Vesak (năm 2019), Tổng hội dòng Đa Minh thế giới (năm 2019)…
Những nỗ lực này của Việt Nam được cộng đồng quốc tế ghi nhận và đánh giá cao.
Tuy
nhiên, một bộ phận nhỏ chức sắc và tín đồ một số tôn giáo không nhận ra thực tế
này. Họ có nhiều tham vọng chính trị và bị tác động, ảnh hưởng bởi luận điệu
tuyên truyền, lôi kéo, kích động của các thế lực thù địch ở trong và ngoài
nước, nên đã có những hành động cực đoan, quá khích chống lại chủ trương, chính
sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước về tôn giáo nói riêng và trên các lĩnh
vực nói chung. Họ đã lợi dụng tôn giáo, lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo
để kích động và tiến hành các hoạt động chống chính quyền, chống chế độ xã hội
chủ nghĩa dưới chiêu bài “đấu tranh cho tự do tôn giáo, dân chủ, nhân quyền”.
Họ đã liên kết và phụ họa với các thế lực thù địch, các phần tử phản động,
chống đối ở cả trong và ngoài nước trong hoạt động chống Nhà nước Cộng hoà xã
hội chủ nghĩa Việt Nam.
Chiêu
bài của họ là đối lập tôn giáo với chế độ xã hội chủ nghĩa, tách các tôn giáo
khỏi khối đại đoàn kết toàn dân tộc trong sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt
Nam. Để thực hiện điều đó, họ sử dụng các thủ đoạn xuyên tạc chủ trương, chính
sách của Đảng và Nhà nước về tôn giáo, bịa đặt, vu cáo cấp chính quyền phân
biệt đối xử, đàn áp tôn giáo để kích động, chia rẽ trong nước và hạ thấp uy tín
Việt Nam trên trường quốc tế… Họ coi các đối tượng cực đoan chống đối trong các
tôn giáo là lực lượng nòng cốt để lôi kéo tập hợp quần chúng làm đối trọng với
Đảng, Nhà nước và thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc tế. Cùng với việc hậu
thuẫn cho các lực lượng này hoạt động chống phá đất nước, họ còn phối hợp chặt
chẽ với các cá nhân, tổ chức quốc tế thiếu thiện chí để bịa đặt, xuyên tạc tình
hình tự do tôn giáo ở Việt Nam. Họ cho rằng Chính phủ Việt Nam đàn áp mọi tôn
giáo, thường bắt giữ những người biểu tình ôn hòa đòi hỏi "tự do" tín
ngưỡng và "tự do" thờ phụng. Nhiều tổ chức tôn giáo không được Chính
phủ công nhận và không cấp giấy phép sinh hoạt… Đây là những luận điệu bịa đặt
cũ rích được lặp đi, lặp lại với ý đồ chính trị xấu xa.
Điều
đó không chỉ gây khó khăn cho công tác tôn giáo mà còn là nguyên nhân và điều
kiện để các thế lực thù địch lợi dụng các hoạt động tôn giáo vi phạm pháp luật
để gây chia rẽ đoàn kết dân tộc, gây mất an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã
hội; thành lập các hội, nhóm mang danh tôn giáo, đạo lạ, gây mất đoàn kết dân
tộc và đe dọa ổn định chính trị - xã hội; hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo mê
tín, trục lợi, làm lệch chuẩn văn hóa, đạo đức xã hội.
Nhà
nước ta bên cạnh việc tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo,
cũng nghiêm cấm mọi hoạt động lợi dụng vấn đề tôn giáo để vi phạm pháp luật,
xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của Nhà nước và công dân. Bất kỳ ai, nếu vi
phạm pháp luật dù với bất cứ lý do gì đều sẽ bị xử lý nghiêm minh theo đúng
pháp luật.
Có
thể khẳng định, những luận điệu cho rằng Việt Nam vi phạm tự do tín ngưỡng, tôn
giáo chỉ là những đánh giá chủ quan, phiến diện của một số người thiếu thiện
chí với Việt Nam. Những luận điệu sai trái này không thể làm khó Việt Nam trên
con đường xây dựng đất nước giàu đẹp, văn minh, mở rộng hợp tác, giao lưu trên
trường quốc tế./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét