Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2023

ĐOÀN KẾT HÌNH THỨC, XUÔI CHIỀU - MỐI NGUY HẠI LÀM SUY YẾU TỔ CHỨC ĐẢNG

 

Một trong những vấn đề tồn tại dai dẳng nhưng được “ngụy trang” rất tinh vi ở nhiều cấp ủy, tổ chức đảng hiện nay là tình trạng đoàn kết hình thức, xuôi chiều, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh. Đây là một trong những căn nguyên sâu xa làm suy giảm năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của tổ chức đảng, đồng thời là một trong những tác nhân khiến một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống.

Đoàn kết xuôi chiều thực chất là đoàn kết giả tạo

Gần đây, trong một cuộc hội thảo khoa học về xây dựng, chỉnh đốn Đảng, có diễn giả đề nghị cần gọi đoàn kết xuôi chiều bằng đúng bản chất của nó là “đoàn kết giả tạo”. Cái sự “giả” có thể thấy ở những người không bao giờ đưa ra chính kiến rõ ràng, chuyên nói dựa ý kiến lãnh đạo, chuyên dẫn lời của những vị có “tầm ảnh hưởng” để nói ý đồ cá nhân. Ở nhiều nơi hiện nay tuy được xem là “đoàn kết” nhưng thực chất vẫn có tình trạng cán bộ, đảng viên, nhân viên cấp dưới rất ngần ngại khi phát biểu trung thực, thẳng thắn, sợ nêu chính kiến, sợ mất lòng cấp trên và nhiều nỗi sợ vô hình khác.

Thái độ khách quan, khoa học là khi luận chứng, giải thích về một vấn đề nào đó thì phải dùng sự thật để chứng minh. Sẽ không thuyết phục khi dùng quan điểm của người khác để chứng minh cho quan điểm của mình. Khi gọi đúng tên sự thật sẽ nhìn nhận, phân tích nó một cách đầy đủ, khoa học và có giải pháp khắc phục rốt ráo, triệt để hơn.

Trong loạt bài “Những việc cần làm ngay”, sau này trở thành một chuyên mục trọng tâm trên Báo Nhân Dân (từ số đầu ngày 25-5-1987 đến số cuối cùng ngày 29-9-1990), tác giả NVL (Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh) đã nói về tình trạng đoàn kết xuôi chiều là một sự “im lặng đáng sợ”. Đó là một trong những biểu hiện của căn bệnh hình thức kéo dài trong Đảng. Tác giả NVL viết: “Tính Đảng, tính nguyên tắc, tình thương yêu đồng chí đã bị thay thế bằng tính nể nang, thiếu thẳng thắn đấu tranh bảo vệ chân lý, bảo vệ việc đúng, người tốt”.

Tình trạng nể nang, thiếu thẳng thắn mặc dù được chỉ ra từ rất lâu rồi nhưng thật khó sửa. Qua các cuộc kiểm tra của các đoàn kiểm tra, giám sát từ Trung ương xuống cơ sở, hầu như cuộc nào cũng nói tới cái sự “mũ ni che tai” cho khỏi phiền đến mình. Không ít tổ chức đảng và người đứng đầu vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, không thực hiện nghiêm túc chế độ tự phê bình và phê bình, đội ngũ cán bộ, đảng viên thiếu tinh thần đấu tranh với những hành vi sai trái, vi phạm của đồng chí mình.

Đáng lưu ý, việc vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ-một nguyên tắc cơ bản của Đảng-lại thường có gốc rễ từ bệnh độc đoán, quan liêu, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh. Người viết bài này từng có dịp đi viết bài điều tra về tình trạng mất đoàn kết kéo dài ở một số địa phương. Khi tiếp xúc với các cán bộ đứng đầu cấp ủy, chính quyền, họ có chung một nhận xét, tình trạng mâu thuẫn nội bộ đến mức chia phe, chia nhóm “đánh” nhau thì dễ nhận biết, sinh hoạt phê bình tuy có căng thẳng nhưng khi sai phạm được làm rõ thì giải pháp cũng cụ thể hơn, chỉ cần xử lý kỷ luật, thay thế một vài vị trí chủ chốt, thế là yên ổn.

Đáng sợ nhất là tình trạng “mất đoàn kết ngầm”. Ở một cơ quan nọ, người có trách nhiệm về công tác nhân sự gặp riêng người cánh hẩu, dặn rằng: "Tôi thì không thể không bầu, nhưng các chú thì... tùy". Chữ “tùy” là “mật mã” vô cùng lợi hại. Để rồi trong cuộc họp người ta tâng bốc nhau lên tận mây xanh, nhưng ra ngoài thì chê bai, dựng chuyện, nói xấu nhau. Khi giới thiệu để lấy phiếu tín nhiệm quy hoạch, bổ nhiệm, họ không tiếc lời khen, nào là bằng cấp đầy mình, nào là chuyên môn giỏi giang, nhưng khi cầm lá phiếu thì chính họ “gạch rách cả giấy”. Ban lãnh đạo mười người thì cả mười đều khen, nhưng phiếu giới thiệu thì không quá bán. Thế là phát sinh những quả tù mù có “khói độc”.

Những hệ lụy tai hại

Đoàn kết xuôi chiều, nể nang, né tránh do nhiều nguyên nhân, từ những ảnh hưởng của nếp nghĩ cũ, sợ rằng “sự thật mất lòng” nên không dám nói điều phải trái; từ trình độ, nhận thức không đồng đều trong một tập thể; từ môi trường công tác, làm việc. Có những nơi vì thủ trưởng gia trưởng, không muốn nghe những điều trái tai dẫn đến tình trạng dù có nhiều ý kiến nhưng vẫn là chủ kiến của cấp trên. Có thủ trưởng tỏ ra dân chủ, trong cuộc họp, ông nêu vấn đề và bảo: “Các đồng chí cứ tranh luận thoải mái”, nhưng người dự họp thừa biết tính ông, nếu tranh cãi thì trước sau cũng sẽ bị định kiến, trù dập. Khi có đại biểu cấp trên dự các buổi sinh hoạt phê bình, kiểm điểm, thì chuyện nội bộ luôn được giữ kín, “đẹp phô ra, xấu xa đậy lại”. Xem ra hai chữ “xuôi chiều” luôn có cái lý của nó, cái lý của phép thần thông biến tảng đá thành hột bấc. Lâu dần các sinh hoạt tập thể đều như một cái khuôn, toàn là ý kiến minh họa chủ tọa, theo kiểu “Mỗi ngày một cuộc giao ban/Lại bàn những chuyện đã bàn hôm qua”.

Không phải đến bây giờ chúng ta mới đề cập tới những hệ lụy, những tác hại không nhỏ của đoàn kết xuôi chiều. Cách đây hơn 80 năm, trong tác phẩm “Tự chỉ trích” viết năm 1939, Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ nêu rõ: “Nếu “đóng kín cửa bảo nhau, giữ cái vỏ thống nhất mà bề trong thì hổ lốn một cục, đầy rẫy bọn hoạt đầu, đó mới chính là để cho quân thù chửi rủa; hơn nữa, đó tỏ ra không phải một đảng tiền phong cách mạng, mà là một đảng hoạt đầu cải lương”. 

Gần đây, phát biểu tại Hội nghị cán bộ toàn quốc quán triệt, triển khai thực hiện Kết luận và Quy định của Ban Chấp hành Trung ương về đẩy mạnh xây dựng, chỉnh đốn Đảng tổ chức tại Hà Nội ngày 9-12-2021, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nêu rõ: “Mọi thái độ nể nang, né tránh, hữu khuynh, “ngậm miệng ăn tiền” hoặc cực đoan, muốn lợi dụng phê bình để đả kích người khác, gây rối nội bộ, đều là không đúng”.

Đoàn kết xuôi chiều, dân chủ hình thức là căn bệnh mãn tính, gây hại không kém gì so với mất đoàn kết nội bộ. Không ngại nói quá khi coi những người luôn nói theo hoặc giữ thái độ im lặng là đã suy thoái trong nhận thức và hành động. Tuy không gây nguy hiểm ngay, nhưng nó phá hoại sức mạnh của Đảng, sức mạnh của các tổ chức, cơ quan, đơn vị một cách thầm lặng. Nó là mảnh đất màu mỡ cho chủ nghĩa cơ hội tiếp tục phát triển. Nó khiến cho đúng-sai, phải-trái nhập nhòa. Nó khiến cho quy trình công tác cán bộ nhiều khi làm đúng nhưng kết quả cuối cùng là người được bổ nhiệm thì sai, làm nản lòng những người chân chính.

Kiên trì đấu tranh, đẩy lùi tình trạng đoàn kết xuôi chiều

Trong những năm qua, Đảng ta đã có nhiều chủ trương, giải pháp nhằm chấn chỉnh tình trạng đoàn kết xuôi chiều và dân chủ hình thức.

 Hội nghị lần thứ 4 của các nhiệm kỳ Đại hội XI, XII và XIII của Đảng ta, Trung ương đều ra Nghị quyết về tiếp tục đổi mới, chỉnh đốn Đảng, trong đó trọng tâm là chống tham nhũng, tiêu cực. Hội nghị Trung ương 4 (khóa XIII) đánh giá rất cụ thể, rõ ràng về nguyên nhân, tác hại và những giải pháp khắc phục tình trạng “đoàn kết xuôi chiều, dân chủ hình thức”.

Quy định số 08-QĐi/TW ngày 25-10-2018 của Ban Chấp hành Trung ương đã yêu cầu cán bộ, đảng viên, trước hết là các đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương phải “Nghiêm túc thực hành tự phê bình và phê bình; thấy đúng phải cương quyết bảo vệ, thấy sai phải quyết liệt đấu tranh; không tranh công đổ lỗi. Dũng cảm nhận khuyết điểm và trách nhiệm”.

Cụ thể hơn, Quy định số 37-QĐ/TW ngày 25-10-2021 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã bổ sung một số quy định mới về những điều đảng viên không được làm. Trong đó, điều thứ 3 quy định đảng viên “không thực hiện trách nhiệm nêu gương; chủ nghĩa cá nhân, cơ hội, vụ lợi; “tư duy nhiệm kỳ”, đoàn kết xuôi chiều, dân chủ hình thức, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh; độc đoán, chuyên quyền, quan liêu, xa rời quần chúng”.

Mới đây là Quy định số 96-QĐ/TW ngày 2-2-2023 của Bộ Chính trị về việc lấy phiếu tín nhiệm đối với chức danh, chức vụ lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị. Trong các tiêu chí để lấy phiếu tín nhiệm, quy định nêu cụ thể về việc đánh giá “ý thức tổ chức kỷ luật, việc chấp hành các nguyên tắc tổ chức và hoạt động của Đảng, nhất là nguyên tắc tập trung dân chủ, tự phê bình và phê bình”. Như vậy, những người dĩ hòa vi quý, né tránh đấu tranh sẽ không nhận được sự tín nhiệm của tập thể. 

Tuy nhiên, dù có bao nhiêu quy định, quy chế cũng không thể bao trùm lên tất thảy mọi hoạt động của Đảng và các cơ quan nhà nước, đoàn thể. Do vậy, không thể không nhắc một điều tưởng như đã quá quen thuộc, đó là, mỗi tổ chức đảng, đảng viên phải luôn nhận thức sâu sắc và hành động nhất quán theo Cương lĩnh, đường lối chính trị của Đảng. Mọi cán bộ, đảng viên phải có trách nhiệm đóng góp ý kiến, cùng tập thể xây dựng nghị quyết. Phải chống bằng được thói bàng quan, chiếu lệ trong sinh hoạt đảng. Mỗi cán bộ, đảng viên cần quan tâm đến tập thể, khiêm tốn, lắng nghe ý kiến, tôn trọng đồng chí, đồng nghiệp. Những điều này tưởng như ai cũng thuộc nhưng làm cho đúng, cho thực chất mới khó. Một danh nhân từng nói đại ý: Tôi từng nghĩ, người khác tôn trọng tôi là vì tôi xuất sắc. Dần dần tôi hiểu ra điều này, người khác tôn trọng tôi là vì họ rất xuất sắc.

Cần nhấn mạnh vai trò gương mẫu của người đứng đầu. Thủ trưởng phải công tâm, công bằng, thật sự là trung tâm, hạt nhân đoàn kết, quy tụ được người tài, người thẳng thắn, có ý kiến khác mình. Không có thắng lợi chung chung, thành tựu chung chung. Muốn tập thể giành thắng lợi thì mỗi cá nhân phải làm tốt công việc của mình, phải dám chịu trách nhiệm. Đã cùng nhau đẩy thuyền thì phải đẩy thật, đừng “dô hò” là chính. Được như thế chính là tẩy trừ chủ nghĩa cá nhân, vì “chủ nghĩa cá nhân là kẻ thù hung ác nhất” như Bác Hồ căn dặn.                       

VẬN DỤNG TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH TRONG XÂY DỰNG PHẨM CHẤT LIÊM, CHÍNH CHO ĐỘI NGŨ CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN HIỆN NAY

 

Chủ tịch Hồ Chí Minh đưa ra quan điểm, yêu cầu về liêm, chính đối với đội ngũ cán bộ, đảng viên trên nhiều bình diện, ở nhiều tầng bậc; qua đó, thể hiện một trí tuệ uyên bác, tầm nhìn chiến lược sâu rộng, phẩm chất đạo đức mẫu mực của một lãnh tụ kiệt xuất. Hiện nay, những chỉ dẫn đó của Người có vai trò vô cùng quan trọng trong việc xây dựng đội ngũ cán bộ, đảng viên có đủ phẩm chất, năng lực và trình độ, đáp ứng đòi hỏi của nhiệm vụ trong giai đoạn mới.

Tư tưởng Hồ Chí Minh về liêm, chính

Thứ nhất, trên bình diện văn hóa - xã hội, liêm, chính là chuẩn mực cơ bản của đạo đức truyền thống và đạo đức cách mạng.

Khi bàn về đức liêm, chính, Chủ tịch Hồ Chí Minh có sự kế thừa sâu sắc quan niệm đạo đức truyền thống của người phương Đông và phát triển nó lên một tầm cao mới gắn với thời đại mới. Người nhìn nhận liêm, chính trong tổng thể các giá trị đạo đức ở một con người, luôn đồng hành cùng cần, kiệm. Người chỉ rõ: “Trời có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thu, Đông. Đất có bốn phương: Đông, Tây, Nam, Bắc. Người có bốn đức: Cần, Kiệm, Liêm, Chính. Thiếu một mùa, thì không thành trời. Thiếu một phương, thì không thành đất. Thiếu một đức, thì không thành người”. Người nhấn mạnh, cần - kiệm - liêm - chính có mối liên hệ chặt chẽ, không thể tách rời nhau; muốn có liêm, chính thì phải thực hành cần, kiệm; không rèn luyện cần, kiệm, sống buông thả, xa hoa thì ắt sẽ mất đi sự liêm, chính. Vậy nên, trong cách nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh, “cần, kiệm, liêm, chính” luôn làm thành một cụm từ cố định. Hay nói cách khác, nội hàm của liêm, chính trong tư tưởng Hồ Chí Minh đã bao gồm cả đức cần, kiệm; và theo đó, một người liêm, chính nhất thiết phải có sự cần cù, chịu khó, thực hành tiết kiệm, chống lãng phí, giữ mình liêm khiết, trong sạch, đúng mực trong các mối quan hệ, luôn hướng tới sự đúng đắn trong mọi phương diện của đời sống. Vì vậy, theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, cần, kiệm, liêm, chính vừa là con đường thực hành đạo đức, vừa là đích đến trong rèn luyện đạo đức truyền thống của người Á Đông.

Hơn thế nữa, Chủ tịch Hồ Chí Minh còn nâng tầm, vận dụng quan điểm truyền thống về liêm, chính vào thời đại mới và khẳng định: “Cần, Kiệm, Liêm, Chính là nền tảng của Đời sống mới”. Người nhấn mạnh, liêm, chính là chuẩn mực đạo đức của con người thời đại mới, là thước đo cho mọi giá trị, danh hiệu trong đời sống xã hội mới. Người phân tích: “Ai là anh hùng?... Anh hùng là những người thật cần kiệm liêm chính”; “Chiến sĩ thi đua là những người mới, những người luôn luôn cố gắng thực hành cần kiệm liêm chính”; “Con người xã hội chủ nghĩa là con người có đạo đức cần kiệm liêm chính, chí công vô tư”. Chính vì thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu nghiêm khắc mỗi cán bộ, đảng viên, đoàn viên thanh niên lao động với tư cách là một công dân của xã hội mới “phải thực hiện cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, phải lấy phê bình và tự phê bình mà tiêu diệt chủ nghĩa cá nhân và bồi dưỡng chủ nghĩa tập thể”.

Trong cuộc đấu tranh giữa thiện và ác nhằm bảo vệ những giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc và thời đại, Chủ tịch Hồ Chí Minh xác định rất rõ ràng, những người cần, kiệm, liêm, chính là những người thuộc phe thiện, tiên phong, tiến bộ; còn những kẻ bất liêm, bất chính, bất nhân là những người thuộc phe ác; phe thiện phải có sứ mệnh đánh bại phe ác, làm cho điều thiện được lan tỏa, trở thành yếu tố chủ đạo trong đời sống xã hội. Người nêu rõ: “Nếu mình cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, hết lòng hết sức phục vụ nhân dân. Đấy là phe thiện. Nếu tham ô, hủ hóa, cầu danh, cầu lợi là phe ác. Phe thiện trong mình mà đánh thắng được phe ác, thì ảnh hưởng đến phe thiện trong nước đánh thắng được phe ác, phe thiện thế giới đánh thắng được phe ác”.

Thứ hai, trên bình diện xây dựng Đảng, liêm, chính là đặc trưng bảo đảm bản chất tốt đẹp, “là đạo đức, là văn minh” của Đảng ta; có liêm, chính thì Đảng mới trong sạch, vững mạnh.

Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, liêm, chính không chỉ là đạo đức của cá nhân, của xã hội, mà cao hơn nữa, là đạo đức của Đảng, là sự phản ánh trí tuệ, văn hóa của Đảng ta. Người coi đạo đức là bản chất hàng đầu của Đảng ta, và định nghĩa “Đảng ta là đạo đức, là văn minh”. Vậy nên, xây dựng liêm, chính trong Đảng là xây dựng đội ngũ cán bộ, đảng viên liêm khiết, chính trực, vì nhân dân phục vụ, là góp phần quan trọng trong xây dựng Đảng về đạo đức, văn hóa, trí tuệ.

Ngay từ những ngày đầu thành lập Đảng, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thường xuyên quan tâm, chăm lo và coi trọng việc rèn luyện đạo đức liêm, chính cho đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo các cấp. Theo Người, nếu như “cán bộ là cái gốc của mọi công việc”, “muôn việc thành công hoặc thất bại, đều do cán bộ tốt hoặc kém” thì đạo đức chính là gốc của người cán bộ. Xây dựng Đảng phải bắt đầu từ xây dựng đội ngũ cán bộ, xây dựng đội ngũ cán bộ phải bắt đầu từ xây dựng nền tảng đạo đức, xây dựng nền tảng đạo đức phải đi từ sự liêm, chính. Một mặt, Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng, đội ngũ cán bộ, đảng viên, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo, cần đi đầu trong “quyết tâm thực hiện đạo đức cách mạng là cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, quyết tâm tẩy bỏ cho kỳ hết bệnh quan liêu, tham ô, lãng phí” để xứng đáng là người lãnh đạo, người đày tớ thật trung thành của nhân dân. 

Mặt khác, xây dựng liêm, chính trong nội bộ Đảng, trong đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là trong hàng ngũ cán bộ lãnh đạo các cấp là nền tảng để bảo đảm an ninh tư tưởng và củng cố niềm tin của nhân dân đối với Đảng. Có thể thấy, qua quan điểm của Chủ tịch Hồ Chí Minh, liêm, chính được xem là nền tảng để các chính đảng mác-xít duy trì sự trong sạch, vững mạnh; đạo đức liêm, chính là cơ sở để cán bộ, đảng viên trung thực, liêm khiết. Trong Di chúc thiêng liêng để lại cho muôn đời sau, Người vẫn đau đáu về mối quan hệ mật thiết giữa đạo đức cách mạng (trong đó có đặc trưng liêm, chính) với sứ mệnh cao cả của Đảng: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đày tớ thật trung thành của nhân dân”.

Thứ ba, trên bình diện xây dựng nền hành chính quốc gia, liêm, chính là điều kiện, yêu cầu của việc xây dựng Chính phủ tiến bộ, phát triển.

Ngay sau khi Nhà nước dân chủ nhân dân được thành lập ở Việt Nam (tháng 9-1945), liêm, chính là mục tiêu hàng đầu của Chính phủ mới, và vì thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tuyên bố trước Quốc hội, quốc dân và thế giới tại Kỳ họp thứ hai Quốc hội khóa I rằng: “Chính phủ sau đây phải là một Chính phủ liêm khiết”. Đó là một Chính phủ mà tất thảy cán bộ, công chức phải liêm khiết, chính trực; phải hết sức tiết kiệm, minh bạch, phải có trách nhiệm, có cái tâm trong sáng, không bòn rút của dân, không vụ lợi, vị kỷ và phải cải tạo lòng mình. Chủ tịch Hồ Chí Minh yêu cầu: Bất kể ai trong hệ thống công quyền cũng đều phải thực hành liêm, chính, nhất là đội ngũ cán bộ lãnh đạo bởi “thượng bất chính, hạ tắc loạn”. 

Chủ tịch Hồ Chí Minh đưa ra khuyến cáo, nếu cán bộ không giữ được mình trong sạch, sẽ sa vào hưởng thụ, tham lam, tham nhũng, tham ô, nhận hối lộ, lạm quyền, lộng quyền, rồi thoái hóa, biến chất; như vậy là có tội với nước, với dân: “cán bộ các cơ quan, các đoàn thể, cấp cao thì quyền to, cấp thấp thì quyền nhỏ. Dù to hay nhỏ, có quyền mà thiếu lương tâm là có dịp đục khoét, có dịp ăn của đút, có dịp “dĩ công vi tư”; “Những người trong các công sở đều có nhiều hoặc ít quyền hành. Nếu không giữ đúng Cần, Kiệm, Liêm, Chính thì dễ trở nên hủ bại, biến thành sâu mọt của dân”. Người nghiêm khắc nhắc nhở: “Tham ô, lãng phí và bệnh quan liêu là kẻ thù của nhân dân, của bộ đội và của Chính phủ... dù cố ý hay không cũng là bạn đồng minh của thực dân và phong kiến... Tội lỗi ấy cũng nặng như tội lỗi Việt gian, mật thám”.  Để răn đe, ngăn chặn những hành vi bất liêm, bất chính, ngày 26-1-1946, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký Quốc lệnh, trong đó quy định tội trộm cắp của công phải bị tử hình, giống như tội phản quốc.

Như vậy, trong tư tưởng Hồ Chí Minh, liêm, chính là linh hồn, là văn hóa và có sức lan tỏa mạnh mẽ trong đời sống chính trị đất nước, mà đội ngũ cán bộ, đảng viên phải gương mẫu thực hiện. Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, “Cán bộ thi đua thực hành liêm khiết, thì sẽ gây nên tính liêm khiết trong nhân dân”. Chính vì lẽ đó, Người luôn nhắc nhở cán bộ, đảng viên phải tự giác thực hành liêm, chính trong công việc, trong sử dụng quyền lực nhà nước, trong tu dưỡng bản thân và ứng xử với nhân dân. Đây chính là những lời răn dạy rất thấm thía, sâu sắc mà Người đã để lại cho sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc ta. 

Xây dựng phẩm chất liêm, chính cho đội ngũ cán bộ, đảng viên trong tình hình hiện nay theo tư tưởng Hồ Chí Minh

Đã hơn nửa thế kỷ trôi qua, những định hướng giáo dục về đức liêm, chính cũng như những cảnh báo về sự bất liêm, bất chính, tha hóa, biến chất của đội ngũ cán bộ, đảng viên trong tư tưởng Hồ Chí Minh vẫn còn nguyên giá trị cả về lý luận và thực tiễn, vẫn mang tính thời sự và đậm chất nhân văn. Điều đó càng có ý nghĩa đặc biệt trong bối cảnh hiện nay, khi nền kinh tế thị trường đang diễn ra sôi động với đầy rẫy những cám dỗ về vật chất, tiền bạc cũng như sự du nhập của không ít yếu tố văn hóa ngoại lai, trong đó có lối sống ưa hưởng thụ, ham muốn quyền lực, xa hoa, phô trương, hình thức... Trong bối cảnh đó, nếu đội ngũ cán bộ, đảng viên không thực sự tu dưỡng, rèn luyện bản lĩnh, đạo đức cách mạng, không thường xuyên thực hành liêm, chính thì dễ dẫn đến suy thoái, biến chất, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, đánh mất sự trong sạch của hệ thống chính trị và làm suy giảm uy tín, năng lực, đạo đức, sức chiến đấu của bản thân cán bộ, đảng viên cũng như bản chất tốt đẹp của một chính đảng cách mạng tiên phong.

Chính vì lẽ đó, thấm nhuần và thực hiện tư tưởng Hồ Chí Minh về đạo đức cách mạng, nhất là sự liêm, chính của cán bộ, đảng viên, Đảng ta luôn đẩy mạnh xây dựng, chỉnh đốn Đảng, coi trọng việc tu dưỡng đạo đức cho đội ngũ cán bộ, đảng viên; yêu cầu nghiêm túc thực hành “cần, kiệm, liêm, chính”, nhằm giữ gìn sự tôn nghiêm, uy tín của Đảng, của đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là đội ngũ cán bộ lãnh đạo các cấp. Đại hội XIII của Đảng nhấn mạnh yêu cầu liêm, chính trên cả ba cấp độ: 1- Đối với đội ngũ cán bộ; 2- Đối với các cấp ủy và cơ quan nội chính; 3- Đối với bộ máy nhà nước. Cụ thể là: Yêu cầu đội ngũ cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức phải “rèn luyện đức tính liêm khiết, xây dựng văn hóa tiết kiệm, không tham nhũng, lãng phí”(18); yêu cầu các cơ quan, đơn vị có chức năng phòng, chống tham nhũng và các cơ quan tham mưu cho cấp ủy lãnh đạo, chỉ đạo công tác phòng, chống tham nhũng “kiện toàn tổ chức bộ máy, cán bộ, bảo đảm liêm chính, trong sạch, nâng cao năng lực, hiệu quả hoạt động”(19); yêu cầu bộ máy nhà nước phải “tiếp tục xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa kiến tạo phát triển, liêm chính, hành động; đẩy mạnh phòng, chống tham nhũng, thực hành tiết kiệm, chống lãng phí, tạo đột phá trong cải cách hành chính”(20).

Muốn thực hiện được những định hướng đó nhằm mục tiêu xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh, đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ của tình hình mới, thì việc xây dựng phẩm chất liêm, chính cho đội ngũ cán bộ, đảng viên là vấn đề trọng tâm, mang tính quyết định và cần phải chú trọng trên các phương diện cụ thể sau:

Thứ nhất, cần xác định rõ liêm, chính là giá trị đạo đức cơ bản, là nguyên tắc, thước đo, chuẩn mực bắt buộc đối với người cán bộ, đảng viên.

Đội ngũ cán bộ, đảng viên là lực lượng tổ chức, thúc đẩy, hướng dẫn thực hiện đường lối, chủ trương của Đảng, là trụ cột của việc điều hành và phát triển đất nước. Trong công cuộc xây dựng đời sống chính trị liêm, chính thời kỳ mới, đội ngũ cán bộ, đảng viên phải là lực lượng chủ lực, tiên phong, chiếm vị trí chủ đạo. Phẩm chất liêm, chính của người cán bộ, đảng viên cần được thể hiện đầy đủ trên tất cả phương diện, trong công tác cũng như trong cuộc sống thường ngày. Theo đó, họ cần phải hiểu biết sâu sắc về đạo đức chính trị, tuân theo đạo đức công vụ, nghiêm túc về đạo đức cá nhân, luôn có ý thức tu thân bằng đạo đức, tu tài bằng tri thức, thuyết phục người khác bằng sự liêm, chính, trong sạch của bản thân. 

Để có đạo đức chính trị liêm, chính thì mỗi cán bộ, đảng viên phải rèn luyện lý tưởng và niềm tin vững vàng, có tính đảng mạnh mẽ, sâu sắc, biết phân biệt và kiên định trước những điều đúng - sai, không sợ hãi khi đối mặt với thử thách và gian khổ, đứng vững trước những cám dỗ của đời sống.

Đạo đức công vụ liêm, chính của người cán bộ, đảng viên là hết lòng phục vụ nhân dân, triệt để thấm nhuần và chấp hành quan điểm phải vừa là người lãnh đạo, vừa là người đày tớ thật trung thành của nhân dân; luôn có khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc, có ý chí tự lực, tự cường. 

Đạo đức cá nhân liêm, chính của người cán bộ, đảng viên là nghiêm khắc, kỷ luật, đúng mực trong mọi lời nói, hành vi, cách cư xử; sẵn sàng hy sinh nhu cầu, lợi ích bản thân để phục vụ quần chúng nhân dân, sử dụng quyền lực được nhân dân giao phó đúng chức năng, nhiệm vụ; tăng cường tự tu dưỡng, rèn luyện, tự kiểm tra, tự giám sát; suy nghĩ trung thực, công - tư phân minh.

Thứ hai, cần khẳng định việc xây dựng phẩm chất liêm, chính cho đội ngũ cán bộ, đảng viên là nền tảng để xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh; là gốc rễ của công tác phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực.

Thời gian qua, có một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên vì tham vọng quyền lực, ham muốn vật chất mà đánh mất lòng chính trực, sự liêm khiết của bản thân, gây ra không ít sai phạm trong các cơ quan công quyền; không ít cán bộ cấp cao đã bị kỷ luật, thậm chí phải xử lý hình sự, làm cho một bộ phận quần chúng nhân dân giảm sút niềm tin vào Đảng, Nhà nước; làm suy giảm danh dự, uy tín của hệ thống chính trị nước ta. Vì vậy, để quản trị nội bộ Đảng một cách nghiêm minh và toàn diện, chúng ta không chỉ cần dựa vào việc “điều trị” các triệu chứng, biểu hiện của tham nhũng, lãng phí và các loại tiêu cực, mà còn phải chỉ ra được nguyên nhân của các loại “bệnh” này, đó là do thiếu tu dưỡng, thiếu “gốc” đạo đức, văn hóa, trong đó chủ yếu là do không ít cán bộ, đảng viên các cấp bất liêm, bất chính. Vì vậy, việc xây dựng phẩm chất liêm, chính cho đội ngũ cán bộ, đảng viên là nền tảng để xây dựng sự liêm, chính của Đảng và hệ thống chính trị. Kể từ Hội nghị Trung ương 4 khóa XI với việc ban hành Nghị quyết “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” nhằm tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng, và đặc biệt là trong thời gian gần đây, Đảng ta đã thể hiện quyết tâm và ý chí chưa từng có trong việc đấu tranh ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, đặc biệt là tệ nạn tham nhũng, lãng phí, tiêu cực với phương châm không khoan nhượng, “không có vùng cấm”, “không có ngoại lệ”.

Bên cạnh việc hoàn thiện các quy định pháp luật, thể chế, cơ chế trong phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, cần phải làm cho liêm, chính trở thành thước đo về đạo đức, sự tuân thủ pháp luật tuyệt đối, để cán bộ, đảng viên không dám, không thể, không muốn tham nhũng, lãng phí, tiêu cực. Đây chính là gốc rễ, nền tảng để xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh toàn diện.

Thứ ba, cần nâng tầm liêm, chính lên thành “văn hóa liêm, chính” trong mọi mặt của đời sống xã hội.

Cần xem việc xây dựng văn hóa liêm, chính là một bộ phận quan trọng của văn hóa chính trị và là bộ phận không thể thiếu của văn hóa xã hội trong thời kỳ mới. Văn hóa liêm, chính cần được triển khai trên mọi phương diện, ở nhiều cấp độ, trong mọi tầng lớp nhân dân, nhằm xây dựng nên “tuyến phòng thủ” đạo đức chống lại tham nhũng, lãng phí và tiêu cực; thiết lập quy tắc ứng xử tôn vinh đạo đức trong sáng, đồng thời tạo ra một hệ sinh thái chính trị và xã hội văn minh, tiến bộ.

Văn hóa chính trị cần được hướng dẫn bởi lý luận chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, dựa trên nền tảng văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc, lấy văn hóa xã hội chủ nghĩa tiên tiến làm chủ đạo và thể hiện đầy đủ tính đảng, tính nhân dân. Một mặt, cần giữ gìn phẩm chất chính trị trong sạch, bản lĩnh chính trị vững vàng, phát triển văn hóa chính trị tích cực, lành mạnh, trong sạch, liêm, chính; mặt khác, cần tăng cường đẩy mạnh xây dựng văn hóa liêm, chính trong mọi tầng lớp xã hội, không chỉ tập trung vào đội ngũ cán bộ, đảng viên, mà còn phải chú trọng đến sự chuyển hóa của cả môi trường và bầu không khí xã hội. Chỉ khi có sự tương tác và chung tay xây dựng văn hóa xã hội liêm, chính và văn hóa chính trị liêm, chính thì mới có thể thúc đẩy tâm lý không khoan nhượng, “không có vùng cấm” của xã hội đối với các hành vi tham nhũng, lãng phí, tiêu cực.

Đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo cần đi đầu trong xây dựng và phát huy phẩm chất liêm, chính, nhằm xây dựng Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh

Đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo các cấp phải đi đầu trong việc xây dựng phẩm chất liêm, chính thời đại mới, phải rèn luyện, thực hành liêm, chính từ trong tư tưởng đến hành động, có ý thức thực hiện liêm, chính trong công vụ, trong sử dụng quyền lực, trong tự tu dưỡng, rèn luyện, trong lối sống cá nhân, gia đình... Cán bộ, đảng viên phải giữ vững sứ mệnh, trách nhiệm, giữ vững niềm say mê cống hiến cho lý tưởng và niềm tin cách mạng, tri thức phải gắn với thực tiễn, lời nói phải đi đôi với hành động để xây dựng và phát triển đất nước phồn vinh, giàu mạnh. Cụ thể là:

Trước hết, để nuôi dưỡng phẩm chất liêm, chính, trong sạch, đội ngũ cán bộ, đảng viên phải củng cố niềm tin và lý tưởng cách mạng.

Đây chính là trụ cột tinh thần để người cộng sản có bản lĩnh vững vàng trước mọi thử thách. Một khi đội ngũ cán bộ, đảng viên các cấp lung lay niềm tin, mất tính đảng, mất mục đích chính trị, mất sự trong sáng về lý tưởng, đạo đức cách mạng thì có thể bị sa vào vòng “chệch hướng”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, suy thoái, biến chất. Chỉ bằng cách chăm chỉ vun đắp gốc rễ đạo đức và củng cố nền tảng tư tưởng, niềm tin, người cán bộ, đảng viên mới ngăn chặn, vượt qua được sự cám dỗ của những lợi ích vật chất tầm thường và tránh được thói xa hoa, hình thức. Chỉ khi có lý tưởng và niềm tin vững vàng, tầm vóc của những người cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo mới cao hơn, tầm nhìn mới bao quát hơn, trí tuệ mới rộng mở hơn; từ đó, kiên định đường lối chính trị đúng đắn, vững vàng trước những thử thách, khó khăn, có ý thức chống lại sự xói mòn về tư tưởng, đạo đức, phẩm chất, lối sống và mãi mãi giữ vững bản lĩnh chính trị của người cộng sản chân chính.

Thứ hai, đội ngũ cán bộ, đảng viên phải nêu gương liêm khiết, góp phần quan trọng vào việc xây dựng và phát triển văn hóa chính trị tích cực, lành mạnh; tăng cường phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực.

Cần nâng cao nhận thức toàn diện về lịch sử của Đảng ta, củng cố ý thức về truyền thống của Đảng và lòng tự hào về Đảng, tăng cường tính liên kết, hiệu quả và sức chiến đấu của các tổ chức đảng. Từ khi thành lập đến nay, Đảng luôn xác định hết lòng, hết sức phục vụ nhân dân là mục đích, sứ mệnh của Đảng; coi liêm, chính là yêu cầu cơ bản đối với cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo trong toàn hệ thống chính trị. Đảng luôn đặt việc thực hiện kỷ luật đảng ở vị trí quan trọng; chính vì thế, hệ thống quy định về liêm, chính cần được coi là một bộ phận quan trọng trong tổng thể các quy tắc, quy định của Đảng nhằm tạo nên kỷ luật nghiêm minh trong Đảng và kỷ cương trong toàn hệ thống chính trị.

Đảng ta xác định rằng, xây dựng hệ thống chính trị trong sạch, phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực trong bối cảnh hiện nay là vấn đề sinh tử của Đảng và chế độ. Tham nhũng, lãng phí, tiêu cực là một hiện tượng toàn cầu, là một căn bệnh nhức nhối, dai dẳng. Vì vậy, việc xây dựng một nền chính trị trong sạch cũng là một vấn đề thực tế, là mục tiêu mà mọi quốc gia và chế độ phải hướng tới. Trong những năm gần đây, một số đảng chính trị trên thế giới mất vị trí cầm quyền, hầu hết đều liên quan đến việc đảng chính trị mất đi sự trong sạch và bản chất tiên tiến, do xảy ra tình trạng tham nhũng, lãng phí, tiêu cực trong nội bộ, không theo kịp yêu cầu của sự phát triển và tiến bộ xã hội, không kiên cường củng cố, xây dựng nội bộ, đánh mất khả năng đối phó, giải quyết các vấn đề phức tạp, và cuối cùng là đánh mất lòng dân. Thực tiễn sinh động này là bài học sâu sắc, nhắc nhở chúng ta rằng, lòng dân như nước, bởi thế nước có thể đẩy thuyền, nhưng cũng có thể lật thuyền. Chính vì lẽ đó, phát triển văn hóa chính trị trong sạch, nêu gương liêm khiết, trung thực, ra sức phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực là kinh nghiệm và bài học vô cùng quý báu mà Đảng và đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo các cấp, bắt buộc phải thực hiện trong quá trình lãnh đạo xã hội, đất nước; đồng thời, cần gắn với phát huy và lan tỏa giá trị của sự liêm, chính thẩm thấu vào hoạt động của chính quyền, doanh nghiệp, cộng đồng và mọi tầng lớp nhân dân.

Thứ ba, đội ngũ cán bộ, đảng viên phải nêu cao tinh thần trách nhiệm và dám chịu trách nhiệm.

Là cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo thì phải nâng cao tinh thần trách nhiệm, phải nắm bắt, triển khai công việc đến cùng và làm cho tốt, cho có hiệu lực, hiệu quả. Để có đủ dũng khí, bản lĩnh và dám chịu trách nhiệm trong công việc, cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo phải bám sát nội dung công việc, chủ động và sáng tạo trong tổ chức thực hiện, tăng cường kiểm tra, giám sát, xử lý dứt điểm những vấn đề nảy sinh; đồng thời, cần có động cơ trong sáng, có tinh thần thượng tôn pháp luật, định vị rõ vị trí, chức năng, nhiệm vụ, thẩm quyền của mình. Đây chính là “nguồn gốc”, điều kiện để trở thành tấm gương của sự trung thực và liêm, chính. 

Quyền lực của đội ngũ cán bộ, đảng viên là do Đảng và nhân dân giao phó. Điều lệ Đảng và Hiến pháp đều quy định rõ cán bộ, đảng viên phải thực hiện đúng quyền hạn, tuân thủ các nguyên tắc của Đảng, của tổ chức; hành động theo pháp luật; trung thực, liêm khiết, phụng sự Tổ quốc và phục vụ nhân dân. Bối cảnh mới đòi hỏi đội ngũ cán bộ, đảng viên phải luôn cẩn trọng, giữ mình, tự kiểm tra, giám sát, tự phê bình, tự học hỏi và bồi dưỡng, rèn luyện nhằm nâng cao hiệu quả trong công việc, quản lý thật chặt chẽ, nghiêm túc đời sống bản thân, gia đình, cơ quan, đơn vị.

Thứ tư, đội ngũ cán bộ, đảng viên phải nêu gương xây dựng gia đình nền nếp, văn hóa. 

Xây dựng gia đình nền nếp, văn hóa là một bộ phận quan trọng của việc xây dựng phong cách, lề lối làm việc của người cán bộ, đảng viên, đồng thời cũng là yêu cầu cơ bản để tăng cường xây dựng phẩm chất liêm, chính của họ. Thực tiễn hiện nay cho thấy, có một bộ phận cán bộ, đảng viên vì gánh nặng tình cảm gia đình mà trượt chân xuống vực sâu của tham nhũng, lãng phí, tiêu cực. Do đó, một yêu cầu bức thiết đặt ra hiện nay là mọi cán bộ, đảng viên không chỉ thực hiện tốt chức trách, nhiệm vụ của mình, mà còn phải quản lý tốt gia đình, nêu gương xây dựng gia đình nền nếp, văn hóa, văn minh.

Cán bộ, đảng viên trước hết phải quản trị tốt bản thân, chấp hành nghiêm kỷ luật của Đảng và pháp luật của Nhà nước, có ý thức thực hành cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, ra sức phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực; làm người trong sạch, làm việc trong sáng. Bên cạnh đó, mỗi người cần nghiêm khắc yêu cầu vợ, chồng, con cái và người thân không được phép đặc quyền, đặc lợi, lợi dụng chức vụ, quyền hạn của mình để mưu cầu lợi ích cá nhân và có những hành vi bất chính. Việc vợ, chồng, con cái và người thân của cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, tuân thủ hay không tuân thủ đạo đức xã hội, đạo đức nghề nghiệp, đạo đức gia đình thường được xã hội hết sức quan tâm, liên quan đến hình ảnh, uy tín của bản thân người cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo và ảnh hưởng trực tiếp đến sự đánh giá cũng như niềm tin của quần chúng nhân dân đối với Đảng. Do vậy, các cán bộ, đảng viên cần quan tâm hơn nữa đến vợ, chồng, con cái và người thân của mình, giám sát, hướng dẫn họ giữ gìn sự tự trọng; kế thừa và tiếp nối những nét văn hóa truyền thống tốt đẹp, nền nếp gia phong của các bậc tiền bối cách mạng, nêu gương về tuân thủ pháp luật, giữ gìn liêm, chính, xây dựng văn hóa gia đình và nếp sống tốt đẹp thông qua tự tu dưỡng, rèn luyện./.

Ngứa lỗ nhĩ

 

Đã định không nói rồi nhưng cảm thấy ngứa tai, tức mắt với những kiểu chướng tai, gai mắt vo ve nên đăng đàn phân tích cho bõ tức. Chuyện liên quan đến 4 cô tiếp viên hàng không Việt Nam Airlines được trả tự do vì không đủ căn cứ khởi tố đang trở thành đề tài cho mấy tay bốc phét nhắm vào xuyên tạc tứ lung tung cả lên. Nào là con ông này to, cháu ông kia bự, nào là chứng cứ rành rành mà thoát tội hoặc hầm bà làng đủ thứ thông tin kiểu nghe nói, hóng được,… rồi lại cả so sánh với các tình huống khác chả liên quan gì.

Chung kết thì các anh các chị càng nói càng thể hiện bản chất của những kẻ chẳng hiểu gì và lại rất chủ quan duy ý chí kiểu ngẫu hứng, tùy tiện. Xin thưa với các anh, các chị rằng đối với không chỉ 4 cô tiếp viên hàng không kia mà với mọi người dân Việt Nam này trong đó có các anh, các chị đều là những người có sinh mệnh chính trị được tôn trọng và luật pháp bảo vệ tuyệt đối.

Việc kết luận hành vi vi phạm sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự sống còn của con người đó. Thử đặt mình vào vị trí các anh, các chị trong trường hợp đó, khi không biết mà làm thì các anh các chị có khóc hay không. Chứng cứ định tội phải chắc chắn và trên cơ sở “suy luận vô tội”. Phải khi nào có đủ tất cả các yếu tố hai năm rõ mười thì mới chốt hạ được.

Mặt khác, việc trả tự do không có nghĩa là không liên quan và có thể đứng ngoài thế sự. Họ vẫn phải có mặt khi cơ quan điều tra yêu cầu hoặc có căn cứ mới làm thay đổi bản chất vụ việc và trách nhiệm liên quan. Đồng thời với hành vi vận chuyển trái phép hàng hóa qua đường hàng không thì họ đương nhiên vi phạm quy định, nguyên tắc nghề nghiệp đã bị xem xét cho nghỉ việc và xử lý theo Thông tư 46/2013 của Bộ GTVT về kỷ luật lao động đặc thù.

Và kết lại, các anh, các chị nghĩ chỉ có mình các anh, chị mới nghĩ ra mấy thứ nghi ngờ vớ vẩn vô căn cứ đó sao, lực lượng chức năng đã nghĩ nát nước, lật đi lật lại rồi kính thưa các anh, chị ạ. Họ cũng không dại gì mà thả người tùy hứng để nhận lại búa rìu như vậy đâu, đó chính là sự tôn trọng và thượng tôn pháp luật. Còn chính các anh, chị mới đang là những người phá vỡ đi sự tôn nghiên, khuôn khổ đó bằng những thứ cảm tính vô hình, vớ vẩn./.

Khi cư dân mạng dạy lính cứu hỏa cách chữa cháy, dạy quan tòa cách xử án, dạy công an cách điều tra tội phạm.

 

Từ vụ nữ sinh giao gà rồi mới đây là vụ 2 sinh viên Huflit bị xâm hại trong Trường Quân sự Quân khu 7, “Giang cư mận” cứ luôn thích đặt ra đủ những thứ thuyết âm mưu và giả thuyết vô lý... luôn thích tin vào những thông tin chẳng có căn cứ và mang tính quy chụp. Tại vụ Trường Quân sự Quân khu 7, “giảng cư mận” còn đồn bố của nữ sinh bị xâm hại là tướng không quân, bố mẹ chiến sĩ tham gia xâm hại là lãnh đạo TP. HCM, rồi vụ nữ sinh giao gà thì ch.ửi bới công an vì bắt mẹ nữ sinh...

Thuyết âm mưu phổ biến nhất mà các “điều tra viên online” đưa ra trong vụ việc các tiếp viên vận chuyển chất cấm chính chính là tiếp viên Võ Tú Quỳnh là cháu đằng ngoại của Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng còn tiếp viên Trần Thị Thu Ngân là cháu ruột của Thượng tướng Bộ Công an Trần Quốc Tỏ…. Chính vì thế nên mới được “chạy án”.

Mới cách đây không lâu, khi Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng được bầu lên Chủ tịch nước, “giang cư mận” cũng đồn đại rằng bác Thưởng là “con cháu” của Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, tức là lên Chủ tịch nước nhờ “con ông cháu cha”. Có một bình luận phản biện mà mình vẫn còn nhớ: “Có cả chục triệu người trùng họ với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, chẳng lẽ tất cả đều là con cháu, người nhà của Tổng bí thư?”.

Thời buổi "củi lửa", đến Chủ tịch nước còn phải từ nhiệm, Ủy viên Bộ chính trị phải ngồi tù, Bộ trưởng và Phó Thủ tướng bị miễn nhiệm, cả một Bộ Tư lệnh Cảnh sát Biển bị bắt... Như bác Trọng nói rồi "quản vợ con không được", đến vợ con còn chẳng có ngoại lệ, nữa là cháu họ hàng xa cách mấy đời? Mà cái nghề “tiếp viên hàng không” có phải là cái gì đó quá sang trọng, cao quý… đâu mà nâng tầm đến mức “con ông cháu cha”.

Các nữ tiếp viên VNA được bảo lãnh tại ngoại còn vụ án thì chưa kết thúc và còn phải điều tra thêm rất dài lại còn là án hình sự quốc tế, liên quan cả ngoại giao nữa. Nhưng “giang cư mận” cứ phán xét rằng 4 nữ tiếp viên đã được vô tội, đã được tẩy trắng, đã được chạy tội... Thậm chí, khi bắt được 2 đối tượng liên quan trực tiếp đến vụ việc, thì cư dân mạng lại kêu là “tốt thí”, “bù nhìn thế thân”... Nghiệp vụ phá án thì không có, tình tiết vụ việc thế nào cũng mờ tịt, nửa chữ ở biên bản hỏi cung không nắm được, nhưng lại phán hơn cả thánh.

Thiết nghĩ, trên không gian mạng, chúng ta có quá nhiều “điều tra viên online”, “quan tòa online”, “thẩm phán online”, rất thích bịa đặt và tin vào những thuyết âm mưu… hơn là sự thực khách quan. Trải qua bao nhiêu vụ việc bị dắt mũi, cách tốt nhất hiện tại là thay vì bấm phím điện thoại, bịa đặt ra thuyết âm mưu và làm thay nhiệm vụ chức năng của cơ quan cảnh sát điều tra và tòa án thì cầm bỏng ngô và đợi những thông tin tiếp theo./.

Phan Kim Khánh đừng “ngựa quen đường cũ”

 

Sau 6 năm chấp hành án hình phạt tù về tội "Tuyên truyền chống phá Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam" theo quy định tại Ðiều 88, Bộ luật Hình sự năm 1999, sửa đổi, bổ sung năm 2009, vừa qua, Phan Kim Khánh (SN 1993, xã Yên Tập, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ), từng biết đến là thành giên của “Việt tân” đã được mãn hạn tù và trở về với gia đình, xã hội. Ngay sau khi thông tin Phan Kim Khánh được mãn hạn tù, “Việt Tân” đã ngửi được mùi và cho những lời có cánh để ca tụng, “chào mừng” thành viên Phan Kim Khánh trở về.

Như thông tin đã được báo chí đăng tải trước đây, Phan Kim Khánh từng là sinh viên Khoa Quốc tế - Đại học Thái Nguyên đã móc nối với số đối tượng phản đ.ộng, chố.ng ph.á đất nước như Hải Điếu Cày, Bùi Hiếu Võ hay sự hậu thuẫn của “Việt Tân” để từ đó y liên tục đăng nhiều thông tin có nội dung bịa đặt, xuyên tạc Đảng, Nhà nước.

Với những hành động trên, ngày 17/3 và 21/3/2017, Cục An ninh mạng, Bộ Công an đã phối hợp Công an tỉnh Thái Nguyên và Công an TP. Hồ Chí Minh thi hành lệnh b.ắt, khám xét khẩn cấp nơi ở của Phan Kim Khánh thu thập nhiều tài liệu, máy tính xách tay, điện thoại có nội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Với những hoạt động trên, ngày 25/10/2017, Toà án Nhân dân tỉnh Thái Nguyên đã tuyên phạt Phan Kim Khánh 6 năm tù giam.

Mong rằng Phan Kim Khánh trong thời gian 6 năm tù giam sẽ thức tỉnh, nhận ra lỗi lầm và hoàn lương, trở về làm lại cuộc đời, báo hiếu cha mẹ, là công dân có ích với đất nước giống như những gì mà y đã nói tại phiên toà xét xử vào ngày 25/10/2017 và đã nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Còn nếu “ngựa quen đường cũ” theo con đường của “Việt Tân” thì Phan Kim Khánh sẽ phải trả giá đắt mà thôi./.

Cảnh giác với các tin đồn “bắt cóc trẻ em” ở Hà Nội

 

Những ngày qua trên các diễn đàn mạng xã hội lan truyền thông tin về việc "bắt cóc trẻ em" ở quận Hoàng Mai, TP Hà Nội khi cho rằng: "Hiện tại trên địa bàn đã có hiện tượng bắt cóc trẻ em. Đối tượng nhằm vào học sinh, nhất là học sinh tự đi bộ đi học. Đề nghị các bậc phụ huynh tăng cường ngay các biện pháp giáo dục các con kỹ năng phòng tránh, đề cao cảnh giác và phối hợp chặt chẽ với giáo viên chủ nhiệm để quản lý các con. Nếu học sinh nào ở cùng tòa, bố/mẹ cho các con đi bộ về theo nhóm, tan học ra khỏi cổng trường sẽ về ngay nhà. Trân trọng".

Vậy nhưng thông tin từ lực lượng chức năng từ Công an quận Hoàng Mai (Hà Nội) hay trường Tiểu học Tân Định đều đã khẳng định thông tin lan truyền trên là hoàn toàn sai sự thật, trên địa bàn không có hiện tượng bắt cóc trẻ em như thông tin được một số trang mạng đăng tải. Vậy nên việc chia sẻ hay bình luận những nội dung thông tin trên đã gây hoang mang trong dư luận một bộ phận người dân phụ huynh và học sinh trên địa bàn. Dù hiện nay vẫn chưa có thông tin chính thức về mục đích của những kẻ đăng tin đồn thất thiệt này là gì nhưng trong bối cảnh hiện nay tin đồn thất thiệt hay giả mạo lực lượng chức năng đã, đang xuất hiện ngày càng nhiều trong những ngày gần đây.

Vậy nên bên cạnh sự vào cuộc của lực lượng chức năng để xử lý nghiêm minh theo quy định pháp luật với những hành vi đăng tải các thông tin sai sự thật thì hơn lúc nào hết mỗi người dân cũng cần hết sức bình tĩnh, cảnh tỉnh trước việc chia sẻ, đăng tải các thông tin không chính thống, chưa rõ nguồn gốc. Bởi nếu không cẩn thận chính chúng ta lại đang tiếp tay cho những thông tin xấu, độc lan truyền trên không gian mạng và có thể sẽ phải chịu những hình thức xử lý nghiêm minh theo quy định của pháp luật và gần đây cũng không ít trường hợp “mạng ảo nhưng tù thật”./.

Sự việc tại KonTum: nhìn dưới góc độ quản lý nhà nước

 

Khỏi cần nói thêm thì cũng đủ hiểu dư luận đã dậy sóng như thế nào sau sự việc mà theo cách nói của người Công giáo là “ngăn trở tự do tôn giáo” và “xúc phạm Đức tin của người theo đạo Công giáo” xảy ra tại Tỉnh Kon Tum vừa qua. Và hình ảnh được nhắc nhiều hơn cả là việc một người phụ nữ mang áo xanh đã lấy đi cuốn sách Kinh tại nơi vị Linh mục đang đứng để giảng lễ... Chi tiết này cũng được xoáy sâu, phân tích kỹ hòng quy kết hành vi của những người đại diện cho giới chức địa phương...

Biện hộ cho hành động của những vị giới chức địa phương, nhiều người đã nhắc tới “việc thiếu hiểu biết về Đức tin tôn giáo” dẫn tới làm cái điều không nên làm, khiến người Công giáo bất bình. Tuy nhiên, chừng đó thôi sẽ chưa thấy căn nguyên và gốc rễ của câu chuyện cũng như lí giải được tại sao họ (đại diện giới chức địa phương) lại dễ dàng làm cái điều như được nói đến!

Thực tế địa điểm nơi diễn ra thánh lễ và cũng là nơi diễn ra sự việc đã từng và đang là địa điểm sinh hoạt tôn giáo trái phép; thời kỳ Giám mục Hoàng Đức Oanh làm Giám mục Giáo phận KonTum, chính quyền địa phương (cấp tỉnh) tại đây đã có ý kiến nhiều lần, yêu cầu giáo phận và cá nhân vị Giám mục này chấp hành. Song vị Giám mục này đã từ chối một cách khá thẳng thừng và buộc nhiều địa phương tại đây đã phải có những biện pháp “rắn” khi phát hiện hành vi vi phạm. Theo đó, việc yêu cầu giải tán, không tổ chức các thánh lễ tại các địa điểm này đã được đặt ra.

Nói như thế để thấy rằng, địa điểm và việc tổ chức thánh lễ đó tự thân đã chưa đúng với quy định pháp luật. Sự có mặt của giới chức địa phương là thực thi công vụ và như đã nói từ đầu, chỉ có điều hành vi của họ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ chưa thực chuẩn chỉ về mặt quy trình và quy định. Cho nên, lẽ công bằng mà nói việc dư luận lên án, bất bình về một vài hành vi trong sự việc là hoàn toàn có lí. Song việc nói rằng hành vi đó “đàn áp tôn giáo” hay cái gì đó là hoàn toàn khiên cưỡng, không đúng với bản chất.

Phía những chủ thể tôn giáo cũng là tác nhân khiến cho sự việc xảy ra, có những cao trào không thực sự cần thiết. Nên chăng chính quyền địa phương nơi xảy ra sự việc cần thiết phải có một thông báo chính thức về điều này để dư luận hiểu thêm. Còn cái gì đó chưa phải thì nên có một lời xin lỗi tự đáy lòng. Đó là cách để những hiểu lầm được tiêu tán.../.

Tự do tôn giáo là quyền nhưng không được đứng trên pháp luật!

 

Lợi dụng vụ việc vừa xảy ra tại Giáo Họ Phaolô, thuộc Giáo xứ Đăk Giấc (xã Đăk Nông, huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum), trên một số diễn đàn của Việt Tân, RFA cùng với một số anh chị em Nguời Công giáo vốn lâu nay không có thiện chí với chính quyền đã ngay lập tức đưa ra những luận điệu xuyên tạc, chống phá chủ trương chính sách của Đảng, Nhà nước ta về vấn đề tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam. Thậm chí TGM Ngô Quang Kiệt lại còn cho rằng “Tụ do tôn giáo là quyền chứ không phải ân huệ xin - cho” hay một số kẻ lại cho rằng đây là minh chứng cho việc Bộ Ngoại giao Mỹ đưa Việt Nam vào danh sách cần theo dõi đặc biệt về tự do tôn giáo - SWL. Vậy nhưng trên thực tế những gì Ngô Quang Kiệt và số anh em tín hữu thiếu thiện chí là hết sức phiến diện, thiếu khách quan khi lợi dụng vụ việc này để công kích chính quyền.

Tự do tôn giáo là quyền nhưng cũng phải thực hiện trong khuôn khổ quy định của pháp luật, không được đứng trên pháp luật hay nằm ngoài vòng pháp luật. Việt Nam cũng như hầu hết các quốc gia trên thế giới, trong đó có cả Mỹ và các nước phương Tây, bên cạnh việc tôn trọng, bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo của người dâb thì các hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo cũng phải nằm trong khuôn khổ của Hiến pháp và pháp luật. Những hoạt động vi phạm trong hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo đều phải bị nhắc nhở và xử lý theo quy định chứ không phải là “ân huệ xin cho” như cách mà TGM Ngô Quang Kiệt đã nói.

Vụ việc xảy ra tại Giáo Họ Phaolô, thuộc Giáo xứ Đăk Giấc (xã Đăk Nông, huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum) cũng vậy, linh mục Lê Tiên, Linh mục Chánh xứ Đăk Giấc, Quản hạt Đăk Mót cử hành Thánh lễ chiều thứ 4 Mùa Chay vào ngày 22/3/2023 tại Nhà giáo dân để dâng lễ thay vì nhà thờ hay nhà nguyện là không đúng với quy định của pháp luật rồi. Vậy nên việc các lực lượng chức năng địa phương đến gặp gỡ, tuyên truyền và xử lý hoạt động sinh hoạt tôn giáo ngoài nơi được phép là điều dĩ nhiên./.

Kẻ phản động nhưng luôn tự nhận mình là “yêu nước”

 

Nguyễn Văn Đài dường như là một cái tên không còn quá xa lạ trong làng “phản động và chống phá”, nếu theo dõi facebook của tên này thì sẽ thấy rõ bản chất, bột mặt thật sự của hắn. Tuy là một kẻ chống phá chế độ nhưng Đài lúc nào cũng tỏ ra mình là một người yêu nước luôn đấu tranh vì tự do, dân chủ.

Dường như mỗi bài đăng, mỗi thông tin mà Đài cho đăng tải luôn nhằm vào Đảng, Nhà nước để công kích, xuyên tạc, ngoài ra còn để nói xấu, bôi nhọ lãnh đạo của Đảng và Nhà nước ta. Mới đây trước việc Phan Thị Thanh Nhã bị bắt giữ để điều tra về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” và Trương Văn Dũng- một kẻ chuẩn bị được đưa ra xét xử về tội tuyên truyền chống nhà nước thì Đài ngay lập tức kêu gọi ủng hộ 2 kẻ này. Thậm chí hắn còn gọi đây là hành động của “chính quyền phản động”. Vẫn lặp lại những luận điệu cũ, Đài vẫn cho rằng “chế độ độc tài CS Việt Nam là xấu xa, cổ hủ và tồi tệ”.

Để bao biện cho những việc làm bẩn thỉu của mình, Đài luôn tự nhận rằng mình đấu tranh là vì tự do, dân chủ, là do lòng “yêu nước” chân chính. Tuy nhiên hắn không nói rõ là mình yêu đất nước “ba quẻ xỏ lá” nơi mà những kẻ đồng chính kiến với Đài vẫn luôn mơ mộng về tự do và dân chủ. Chẳng có một người yêu nước chân chính nào lại đi ủng hộ cho những kẻ chống phá lại chính đất nước mình, chính dân tộc mình cả.

Nếu là một người yêu thực sự thì dù ở đâu, dù làm bất cứ việc gì thì người ta vẫn luôn hướng về quê hương đất nước, vẫn luôn mong muốn đóng góp một phần sức lực dù là nhỏ bẻ để góp phần giúp đất nước ngày càng phát triển và giàu mạnh. Nhưng với N.V.Đ thì ngược lại, hắn tuy ở nước ngoài nhưng vẫn luôn hoạt động chống phá lại đất nước một cách “tích cực”. Những việc làm của hắn là đi ngược lại với đất nước, hắn đang chống lại quê hương của mình. Thật nực cười khi một kẻ chuyên “cõng rắn cắn gà nhà” như Đài nhưng lúc nào cũng tỏ ra mình là một người yêu nước thực sự./.

Kẻ vô ơn mang tên Nguyễn Xuân Diện

 

Được Nhà nước Việt Nam tạo điện kiện cho ăn học và có được trình độ như hiện tại nhưng Nguyễn Xuân Diện luôn lấy cái mạc “phản biện xã hội” để xuyên tạc nhưng chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, hùa theo những kẻ cơ hội chính trị để phá hoại đất nước từ bên trong.

Mới đây. Nguyễn Xuân Diện khiến mọi người vỡ òa với sự “nâng bi” đối với chế độ “tay sai” VNCH khi so sánh một cách vô căn cứ giữa đội ngũ cán bộ, công chức của ta với đội ngũ công chức của chế độ ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn (VNCH trước năm 1975) rằng: “Tác phong, sự tận tuỵ và đạo đức cán bộ công chức ngày nay thua rất xa đội ngũ này của VNCH”.

Được biết Nguyễn Xuân Diện sinh năm 1970 tại miền Bắc nước ta, vậy khi chế độ VNCH sụp đổ và quân, lính của VNCH chạy “tụt quần” sang bên California thì Nguyễn Xuân Diện mới 5 tuổi. Với cái độ tuổi đang chạy nhông nhông ngoài đường và chưa ra khỏi lũy tre làng thì Nguyễn Xuân Diện sao biết tác phong của đội ngũ ngụy quyền Sài Gòn như thế nào mà so sánh.

Với đội ngũ cán bộ công chức phục vụ cho chế độ tay sai bán nước thì mọi hoạt động cũng đều phục vụ cỗ máy chiến tranh của Mỹ, ngụy chứ không phải phục vụ người dân. Vậy anh Diện biết gì mà so sánh, hả?

Để muốn biết đội ngũ công chức của của chế độ tay sai, ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn như thế nào thì chỉ cần xem đám quan chức của chế độ đó ra sao thì sẽ rõ. Bản chất của chế độ VNCH thì tôi không cần nói thêm nữa vì những bài viết đầy trên mạng mà chỉ cần bỏ vài giây là có thể tìm kiếm hàng nghìn, hàng vạn bài viết liên quan.

Hiện tại, Nguyễn Xuân Diện đang “ăn bám” Nhà nước với cái  mác công chức thế nhưng lại đi chê bai đồng nghiệp của mình, so sánh họ với công chức ngụy quyền Sài Gòn thì chẳng khác nào tự vả vào mặt Nguyễn Xuân Diện. Trong khi Nguyễn Xuân Diện đang hưởng chính sách đãi ngộ của Nhà nước, hưởng lương và chính sách liên quan nhưng lại luôn mồm chửi bới, mạ lị chế độ thì khác gì kẻ vô ơn, bất trung, bất hiếu.

Sống vô ơn, hai mặt như vậy thì chẳng có cái kết tốt đẹp nào đâu Nguyễn Xuân Diện à. Làm người thì nên biết ai tốt với mình, ai lợi dụng mình mà có cách ứng xử cho phù hợp, đừng để đến lúc hết giá trị lợi dụng mới ngã ngửa thì lúc đó lại “ước gì cho thời gian trở lại”./.

Hành động nhỏ, ý nghĩa lớn

 

Trong khi mấy anh em biết nói tiếng Việt bên Cali luôn miệng nói rằng yêu nước nhưng lại tung hô “cờ vàng ba sọc đỏ, thì ở Bồ Đào Nha, một cô gái Việt Nam tự hào treo lá cờ Tổ quốc tại phòng sinh hoạt của câu lạc bộ bóng đá mà cô đang đầu quân. Mặc dù đó là một hành động nhỏ nhưng tôi lại thấy một người yêu nước, một người luôn hướng về quê hương đất nước.

Được biết, cô gái đó có tên là Huỳnh Như - một cầu thủ của đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam, hiện tại thì em đang thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá Lank FC (đây là 1 trong 12 CLB đang thi đấu tại Campeonato Nacional Feminino - giải vô địch quốc gia Bồ Đào Nha). Mặc dù em là một cô gái có thân hình nhỏ nhắn nhưng là niềm tự hào dân tộc vì là nữ cầu thủ đầu tiên của Việt Nam gia nhập một câu lạc bộ bóng đá ở Châu Âu và bước đầu có những thành công nhất định.

Tôi không chỉ ngưỡng mộ em về tài năng mà còn cả cách ứng xử trong cuộc sống. Mặc dù là một cầu thủ xuất sắc nhưng gần như em là một người khá kín tiếng trong cuộc sống bởi em không muốn bất cứ vấn đề gì làm ảnh hưởng đến sự nghiệp thi đấu bóng đá của mình.

Em luôn cống hiến hết mình vì bóng đá nước nhà mà chẳng cần hào nhoáng. Hôm nay, em có hành động treo cờ Tổ quốc tại nơi “đất khách quê người” cho thấy niềm tự hào dân tộc của em lớn như thế nào. Ðó chính là tinh thần dân tộc, tinh thần đoàn kết.

Một hành động đơn giản mà vô cùng ý nghĩa hơn hắn những người miệng thì hô “yêu nước” nhưng nước nào thì chẳng rõ mà cũng có thể là một đất nước nào đó ở xứ thiên đường. Thôi đó là chuyện của họ. Chúng ta là người Việt nên chúng ta yêu nước Việt và tự hào 2 chữ Việt Nam./.

“Ai cho phép chú tài hơn anh?” và việc trọng dụng cán bộ hiện nay

 

Chỉ có người tài mới hiểu được người tài, dùng được người tài và ngược lại, kẻ dốt nát không chỉ không hiểu nổi mà hoàn toàn có thể còn hãm hại nhân tài. Cần loại trừ tư tưởng nhỏ nhen, kèn cựa, ghen ghét “ai cho chú tài hơn anh” ra khỏi guồng máy lãnh đạo.

“Trải thảm đỏ” được ví như chuyện chiêu hiền, đãi sĩ thủa xưa. Trong Lịch sử Trung Quốc, ông Lưu Bị đã ba lần đến lều tranh cầu xin Khổng Minh ra giúp nhà Hán trong buổi suy vong. Đức vua Quang Trung của ta cũng ba lần đến núi Thúy để cầu hiền tài Nguyễn Thiếp.

Chủ trương “chiêu hiền đãi sĩ”, “trải thảm đỏ đón nhân tài” đã từng rộ lên ở nhiều địa phương trong một thời gian. Nhưng giờ đây hình như đang… tắt ngúm.

Lý do giải thích cho sự “đầu voi, đuôi chuột” thì nhiều như tiêu chuẩn, qui trình tuyển chọn, bố trí công tác, đãi ngộ vân vân và …

Về tiêu chuẩn, nếu dựa vào bằng cấp thì ôi thôi, bằng cấp của ta thật giả lẫn lộn. Bằng thực cũng có mà bằng “hàng mã”, hàng “bán rong” cũng không hiếm.

Rồi qui trình tuyển chọn, chỉ mỗi hội chứng 4C mà dân gian gọi là “con cháu các cụ” cũng đã đủ mệt nhoài.

Đến chuyện bố trí công việc cũng gian nan không kém. Thay ai? Ai cho ngồi vào ghế (của tôi) mà thay?

Rồi chuyện đãi ngộ, đến ông GS toán nổi tiếng thế giới Ngô Bảo Châu nếu xét theo chuẩn lương nghe đâu cũng chỉ hơn 5 triệu đồng bạc.

Song, bi kịch nhất có lẽ nằm ở chỗ gặp phải ông sếp kém năng lực lại mang nặng tư tưởng ghen ghét, kèn cựa, đố kị với tài năng.

Mà đối với kẻ bất tài, điều đó cũng đương nhiên bởi kẻ bất tài làm sao hiểu nổi ý tưởng của người có tài? Thế nên họ, những lãnh đạo yếu kém tất nhiên sẽ không chấp nhận, thậm chí dèm pha người tài là kẻ hợm mình hoặc… ngu dốt.

Mặt khác, người có tài cũng không thể mãi cam chịu sự chỉ đạo của một kẻ ngu dốt nên sẽ tìm đường “cao chạy, xa bay”, “ba mươi sáu chước, chước chuồn là hơn”. Bi kịch thay, nếu có ai đó vì lý do nào đó phải ở lại thì hoặc là “ở ẩn”, hoặc là tự “ngu đi” để bảo toàn tính mạng.

Mà những kẻ bất tài cũng không muốn người có tài ở bên mình bởi anh ta sẽ là tấm gương phản chiếu, làm “lộ sáng” sự ngu dốt của họ.

Tóm lại, ở đâu mà lãnh đạo bất tài thì nơi đó sẽ là bi kịch. Trên báo Vietnam Net tháng 3/2015, bài “Lý Quang Diệu: Lãnh đạo kém sẽ ngáng chân người giỏi” đã dẫn lời vị Thủ tướng nổi tiếng của đất nước Singapore: "Lãnh đạo dốt sẽ ngáng chân những người giỏi, không cho họ ngồi vào những vị trí quan trọng".

Trong thực tế, khó có thể nói khác, chỉ có người tài mới hiểu được người tài, dùng được người tài và ngược lại, kẻ dốt nát không chỉ không hiểu nổi mà hoàn toàn có thể còn hãm hại nhân tài.

Đại hội XIII của Đảng đã nhấn mạnh: Công tác cán bộ là “then chốt của then chốt” trong công tác xây dựng Đảng.

Hy vọng rằng rồi đây sẽ tìm được những lãnh đạo không chỉ có “tâm” mà còn phải có “tài”, bởi ở thời buổi khoa học kỹ thuật hiện nay, không có tài không chỉ vô dụng mà còn gây khó dễ cho những tài năng phát triển.

Đất nước thành hay bại, đi lên hay dẫm chân tại chỗ, thậm chí thụt lùi cũng ở khâu "then chốt" này nên phải kiên quyết loại trừ những đối tượng “… không chịu nghiên cứu học hỏi, bảo thủ, trì trệ, làm việc kém hiệu quả, nói không đi đôi với làm…” ra khỏi đội ngũ lãnh đạo như phát biểu tại hội nghị Trung ương lần thứ 11, khóa XI của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Cũng cần loại trừ tư tưởng nhỏ nhen, kèn cựa, ghen ghét “ai cho chú tài hơn anh” ra khỏi guồng máy lãnh đạo./.

CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN CẦN ỨNG XỬ TRÊN MẠNG XÃ HỘI THẾ NÀO TRONG TÌNH HÌNH MỚI!

         Ngày 30/3, tại Cục Lễ tân (Bộ Ngoại giao), Chi bộ Cục Lễ tân Nhà nước và Báo Thế giới và Việt Nam đã tổ chức buổi sinh hoạt liên chi bộ về chủ đề “Trách nhiệm của cán bộ, đảng viên về ứng xử trên mạng xã hội trong tình hình mới”.
     Buổi sinh hoạt chuyên đề lần này đã khẳng định sự quan tâm, coi trọng của hai chi bộ đối với việc duy trì và đề cao ý nghĩa, tầm quan trọng của hoạt động sinh hoạt chuyên đề.
     Tại buổi sinh hoạt, đồng chí Phạm Thu Hằng, Phó vụ trưởng phụ trách Vụ Thông tin. Báo chí làm báo cáo viên đã nêu rõ một số yêu cầu chung trong tình hình mới hiện nay. Trong đó, cán bộ, đảng viên cần chấp hành nghiêm các quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước khi sử dụng Internet, mạng xã hội cần bảo đảm an ninh, an toàn thông tin; khai báo thông tin chính danh khi thiết lập và sử dụng các trang thông tin điện tử cá nhân; chủ động sử dụng trang thông tin điện tử cá nhân để tuyên truyền, lan tỏa thông tin tích cực, đấu tranh phản bác thông tin sai trái.
     Đồng thời, cần chịu trách nhiệm về toàn bộ nội dung thông tin lưu trữ, thông tin, cung cấp hoặc phát tán trên trang của mình. Đặc biệt, không cho mượn, cho thuê, bán, thế chấp trang thông tin điện tử cá nhân của mình; không mượn, thuê, mua nhận thế chấp trang thông tin cá nhân.
     Đồng chí Phạm Thu Hằng cũng nêu một số nội dung chính của quy định sử dụng mạng xã hội đối với cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức, người lao động của Bộ Ngoại giao và các cơ quan đại diện Việt Nam ở nước ngoài.
     Ngày 28/2/2023, Bộ trưởng Ngoại giao đã ký Quyết định số 396/QĐ-BNG ban hành Quy định về việc sử dụng mạng xã hội đối với cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức, người lao động của Bộ Ngoại giao và các Cơ quan đại diện Việt Nam ở nước ngoài.
     Việc ban hành Quy định nhằm khuyến khích và bảo đảm việc sử dụng mạng xã hội một cách tích cực, lành mạnh, theo đúng các quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước và các quy chế, quy định của Bộ Ngoại giao; xây dựng chuẩn mực về hành vi, ứng xử trên mạng xã hội, nâng cao ý thức, tạo thói quen tích cực trong các hành vi ứng xử; căn cứ để xử lý các vi phạm chuẩn mực, nguyên tắc trong quá trình sử dụng mạng xã hội trong Bộ Ngoại giao.
     Đồng chí Phạm Thu Hằng cũng nêu rõ những điều được và không được làm khi ứng xử trên mạng xã hội trong tình hình mới hiện nay. Đồng thời, đề xuất, kiến nghị đối với cán bộ, đảng viên khi ứng xử trên mạng xã hội.
     Trong hai tiếng thảo luận, trao đổi sôi nổi của buổi sinh hoạt chuyên đề, các đảng viên tham dự đã đặt nhiều câu hỏi cho báo cáo viên để làm rõ hơn về quy định, cách ứng xử trên mạng xã hội. Các đảng viên đều đánh giá buổi sinh hoạt liên chi bộ lần này có ý nghĩa thiết thực, bổ ích./.
Yêu nước ST.

PHẢN BÁC LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC CHÍNH SÁCH QUỐC PHÒNG VIỆT NAM!

     Đến nay, Việt Nam đã bốn lần công bố Sách trắng Quốc phòng, trong đó thể hiện rõ mục tiêu: tạo lập, giữ vững môi trường hòa bình, ổn định để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, các thế lực thù địch luôn tìm mọi cách để xuyên tạc, phủ nhận một cách vô căn cứ. Vì vậy, đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn chống phá chính sách quốc phòng Việt Nam là nhiệm vụ quan trọng hiện nay.
     Những năm qua, cùng với quan điểm, đường lối quốc phòng, an ninh, bảo vệ Tổ quốc được thể hiện nhất quán trong các văn kiện, nghị quyết của Đảng, Việt Nam đã công bố Sách trắng Quốc phòng, trong đó nêu rõ chủ trương “Bốn không”1, thể hiện rõ sự công khai, minh bạch tính chất của nền quốc phòng Việt Nam là hòa bình và tự vệ; phương châm nhất quán là kiên quyết, kiên trì đấu tranh giải quyết mọi tranh chấp, bất đồng bằng biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế; tích cực, chủ động ngăn ngừa, đẩy lùi nguy cơ chiến tranh, chủ động bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa. Đồng thời, tăng cường hợp tác quốc phòng với các nước để nâng cao khả năng bảo vệ đất nước và giải quyết các thách thức an ninh chung; tăng cường sự hiểu biết và xây dựng lòng tin của các quốc gia khác với Việt Nam.
     Tuy nhiên, bất chấp sự thật, các thế lực thù địch đã không từ thủ đoạn nào để công kích, xuyên tạc chính sách quốc phòng Việt Nam. Họ cho rằng, chính sách quốc phòng nói chung, chủ trương “bốn không” của Đảng, Nhà nước ta nói riêng đã lỗi thời, lạc hậu, không còn phù hợp với tình hình thực tiễn; “không liên minh quân sự”, “không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế” là Việt Nam đã “từ bỏ bạo lực cách mạng trong bảo vệ đất nước”, là “tự trói tay, chân mình”, “tự cô lập mình”, đi ngược lại xu thế toàn cầu hóa, hội nhập quốc tế, tước đi cơ hội hợp tác với các nước lớn để tăng cường sức mạnh quốc phòng, bảo vệ Tổ quốc. Đặc biệt, trước diễn biến phức tạp của tình hình thế giới và khu vực Biển Đông, các thế lực thù địch cho rằng, với chính sách quốc phòng hiện nay thì Việt Nam không thể giữ vững độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc. Do đó, chỉ có liên minh quân sự với các cường quốc thì Việt Nam mới giữ được chủ quyền, bảo vệ được lợi ích quốc gia - dân tộc, v.v.
     Cần khẳng định rõ, những luận điệu trên hoàn toàn vô căn cứ, xuyên tạc trắng trợn chính sách quốc phòng của Việt Nam. Bởi, quan điểm nhất quán xuyên suốt của Đảng, Nhà nước ta là: “Bảo vệ Tổ quốc bằng sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, sức mạnh dân tộc kết hợp với sức mạnh thời đại. Trong đó, sức mạnh bên trong của đất nước, của chế độ chính trị, nền kinh tế và tiềm lực quốc gia là nhân tố quyết định”2. Điều 4, Luật Quốc phòng năm 2018 xác định: “Thực hiện đối ngoại quốc phòng phù hợp với đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, hòa bình, hữu nghị, hợp tác và phát triển; chống chiến tranh dưới mọi hình thức; chủ động và tích cực hội nhập, mở rộng hợp tác quốc tế, đối thoại quốc phòng, tạo môi trường quốc tế thuận lợi cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”3. Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019 nêu rõ: “Việt Nam không chấp nhận quan hệ hợp tác quốc phòng dưới bất kỳ điều kiện áp đặt hoặc sức ép nào. Việt Nam tăng cường hợp tác quốc phòng đa phương nhằm góp phần bảo đảm quốc phòng, an ninh, bảo vệ chủ quyền quốc gia”4. Đại hội XIII của Đảng nhấn mạnh: “Nỗ lực phấn đấu để ngăn ngừa xung đột, chiến tranh và giải quyết các tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình phù hợp với luật pháp quốc tế. Kiên quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, vùng trời, vùng biển của Tổ quốc”5.
     Trên thực tế, Việt Nam luôn nỗ lực thực thi đúng chính sách quốc phòng đã đề ra, tích cực thực hiện cam kết trở thành quốc gia thành viên có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế, góp phần duy trì hòa bình, ổn định trong khu vực và trên thế giới. Đến nay, Việt Nam đã thiết lập quan hệ hợp tác quốc phòng với hơn 100 nước trên thế giới, trong đó có 05 nước Ủy viên Thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc và tất cả các nước lớn trên nhiều lĩnh vực. Đặc biệt, Quân đội nhân dân Việt Nam đã cử hơn 510 lượt cán bộ, nhân viên với 03 lượt bệnh viện dã chiến và Đội Công binh số 1 đến thực hiện nhiệm vụ tại Phái bộ Nam Sudan, Cộng hòa Trung Phi, khu vực Abyei và Trụ sở Liên hợp quốc, được Liên hợp quốc cùng cộng đồng quốc tế đánh giá cao, tạo uy tín, vị thế, đưa Việt Nam trở thành Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2020 - 2021 với số phiếu bầu rất cao (192/193 phiếu tán thành). Đây là minh chứng thể hiện rõ mong muốn, thiện chí của Đảng, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam trong thực thi chính sách quốc phòng mà không một thế lực nào có thể xuyên tạc, phủ nhận./.


Yêu nước ST.