Chủ nghĩa đế quốc cùng các thế lực thù địch luôn coi Việt Nam là một trọng điểm trong chiến lược “Diễn biến hoà bình” chống chủ nghĩa xã hội.
Từ đầu năm 1950 đến 1975, chủ nghĩa đế quốc dùng hành động quân sự để xâm lược
và muốn biến Việt Nam thành thuộc địa vĩnh viễn của chúng nhưng cuối cùng đã bị
thất bại hoàn toàn. Sau khi sử dụng những đòn tấn công bằng quân sự để xâm lược
Việt Nam không thành công, chúng đã chuyển sang chiến lược mới như “bao vây cấm
vận kinh tế”, “cô lập về ngoại giao” kết hợp với “diễn biến hoà bình”, bạo loạn
lật đổ nhằm xoá bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
Lợi dụng thời kì nước ta gặp nhiều khó
khăn về kinh tế – xã hội, từ năm 1975 – 1994 do hậu quả của chiến tranh để lại
và sự biến động chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô, Đông Âu, các thế lực thù
địch càng ráo riết đẩy mạnh “diễn biến hoà bình” đối với Việt Nam. Từ năm 1995
đến nay, trước những thắng lợi to lớn của công cuộc đổi mới toàn diện đất nước
theo định hướng xã hội chủ nghĩa do Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh
đạo, thì các thế lực thù địch lại tiếp tục điều chỉnh thủ đoạn chống phá cách
mạng nước ta. Chúng đã tuyên bố xoá bỏ “cấm vận kinh tế” và bình thường hoá
quan hệ ngoại giao để chuyển sang thủ đoạn mới, đẩy mạnh hoạt động xâm nhập như:
“dính líu”, “ngầm”, “sâu, hiểm” nhằm chống phá cách mạng Việt Nam. Mục tiêu
nhất quán của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch trong sử dụng chiến
lược “diễn biến hoà bình” đối với Việt Nam là thực hiện âm mưu xoá bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng, xoá bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, lái nước ta đi theo con
đường chủ nghĩa tư bản và lệ thuộc vào chủ nghĩa đế quốc./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét