Nhân có dịp về quê ăn cỗ, có mấy bác nông dân hỏi tôi, tại sao bây giờ Đảng ta lại có một bộ phận tri thức trở cờ ra mặt như thế? Tôi cũng phải khảng khái mà trả lời rằng, xã hội nào, đất nước nào chả có kẻ phản nghịch vậy các bác.
Ngay cả một cơ quan tình báo đồ sộ của Cục tình báo quốc gia Mỹ - nơi mà những nhân viên làm việc theo mật mã, khẩu lệnh, nơi mà sự im lặng và lòng tin được đặt lên tuyệt đối; một khi bí mật, dù chỉ một chút "rò rỉ" thì cái giá phải trả cực kỳ đắt, nhưng ở đó còn có kẻ bất trung, bất tín thì ở Việt Nam làm sao tuyệt đối không được bác.
Nhưng ở Việt Nam thì những kẻ như thế người ta gọi là "ăn no húng tụng" rồi sinh ra "ăn cháo đá bát". Chính họ đã được Đảng, Nhà nước trọng dụng nhưng khi không đủ điều kiện để sắp xếp các vị trí cao hơn theo tham vọng cá nhân của họ thì bệnh công thần, vị kỷ, chủ nghĩa cá nhân, bất mãn của họ bắt đầu nảy sinh, người thì bỉ bôi chế độ, kẻ thì xúc phạm tiền nhân. Lương bổng, hưu trí họ vẫn nhận theo luật định, họ không tự trọng để từ bỏ những thứ đó mà còn nhận đều đều để sống rồi suốt ngày oằn mình nói sảng, ăn cơm Cộng sản nhưng lại chửi Cộng sản đủ thứ thế đó!
Tôi lấy ví dụ cho các bác thế này, ông Chu Hảo, sinh năm 1940, ông này bị kỷ luật, khai trừ đảng: Vô Trách nhiệm trong quản lý dẫn đến hỏa hoạn thiêu trụi toàn bộ máy móc sản xuất, tài liệu công trình nghiên cứu sản xuất máy tính nội địa đầu tiên ở Việt Nam, trị giá hàng triệu USD (năm 1988), biến khu công nghệ cao Hòa Lạc thành khu đất nuôi bò trong thời gian làm Thứ trưởng; khi làm Giám đốc Nhà xuất bản Tri thức, sản xuất những ấn phẩm có nội dung đi ngược lại đường lối chính sách của Đảng, Nhà nước. Cấu kết với đám “dân chủ” thường xuyên có những hoạt động tuyên truyền chống phá Đảng và Nhà nước.
Rồi ông Nguyễn Đình Cống. sinh năm 1937, nguyên là Phó Giáo sư-tiến sỹ giảng dạy tại trường đại học Xây dựng , “thông báo từ bỏ đảng “ ngày 3/2/2016, từng được Đảng, Nhà nước ưu ái cử đi đào tạo, học tập, nghiên cứu tại Liên Xô. Về nước, trở thành người thành đạt, khi về hưu, công danh sự nghiệp khó ai sánh bằng. Nhưng chính lúc này, ông ta “trở cờ” ngang nhiên công khai đưa ra những quan điểm sai trái, xuyên tạc, phản động, chống đối đảng, chống đối chế độ. Đó là một tội lỗi còn trên cả sự tha hóa, suy thoái cá nhân. Thái độ vong ơn bội nghĩa của ông Cống hoàn toàn trái với đạo lý, truyền thống tốt đẹp của dân tộc “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Tiếp nữa là ông Mạc Văn Trang, sinh năm 1938, Nguyên PGS-tiến sỹ , con của Mạc Văn Tư- một thành phần chống đối phong trào hợp tác hóa đã được nhà văn Đào Vũ hóa thân thành nhân vật Lão Am trong tác phẩm “Cái sân gạch” và “Vụ lúa chiêm”. Tuy nhiên với sự khoan hồng bao dung, Đảng và Nhà vẫn cho ông Trang ăn học tử tế, bố trí công việc phù hợp với khả năng của mình để tiến thân, nhiều năm là cán bộ Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam.
Thế nhưng từ năm 2000, Mạc Văn Trang tham gia viết bài cho những trang mạng chống phá nhà nước. Sau khi trở thành chồng thứ tư của diễn viên Kim Chi, cặp đôi “Ngưu tầm Ngưu” gần đất xa trời này liên tục viết bài vu khống, xuyên tạc nói xấu chế độ suốt ngày này qua ngày khác, lương nhận hàng tháng đến mười mấy triệu rồi bên kia bọn phản động cũng gửi cho một ít nữa thì với một người tâm không trong trí không sáng, lập trường không kiên định như ông ta thì trở cờ là cũng không có gì là lạ.
Hay như ông Nguyên Ngọc, tên thật là Nguyễn Văn Báu, sinh năm 1932- là nhà văn, tên tuổi của Nguyên Ngọc đã gắn liền với miền đất Tây Nguyên huyền thoại. Người ta vẫn mãi ngợi ca những áng văn bất hủ của Nguyên Ngọc trong quá khứ với các tác phẩm như: Đất nước đứng lên, Rừng xà nu… Thế rồi, tự cho mình “ta là một, là riêng, là thứ nhất”. Sau khi buộc phải từ chức Tổng biên tập báo Văn Nghệ và bị cách chức Phó Tổng thư ký Hội Nhà văn Việt Nam do vi phạm pháp luật, Nguyên Ngọc bắt đầu “trở cờ”: Vận động thành lập cái gọi là “Văn đoàn độc lập”, tuyên bố ra khỏi Đảng để phản đối chuyện Chu Hảo bị kỷ luật, viết nhiều bài xuyên tạc, phản đối, chống phá lại đường lối chính sách của Đảng, Nhà nước.
Qua chân dung của một số nhân vật “trở cờ” và “thành tích” tóm tắt của họ ở trên chắc bác cũng có thể nhìn thấy bản chất của một đám phản động, bất mãn, hoang tưởng, sau khi được hưởng mọi chế độ ưu ái của Nhà nước, của nhân dân, khi về già không lo tích đức, giáo dục con cháu lại quay ra phản bội lại chính cuộc đời mình, phản bội lại nhân dân và đất nước là như thế.
Và thưa bác, nhiều thì cũng một nhóm người bất mãn ấy, quay đi quẩn lại là do tư tưởng cá nhân vị kỷ sinh ra cả. Còn 1 số người như Nguyễn Quang A, Nguyễn Như Phong, hay giữ cái chức to như ông Nguyễn Đình Bin cũng vậy, họ đều là những người đang được hưởng chế độ của Đảng và Nhà nước trả cho nhưng họ vẫn chống lại Đảng, Nhà nước không hề tự ái từ bỏ những đồng lương Đảng trả cho mình.
Tổ Quốc Việt Nam vẫn ngày càng giàu mạnh và phát triển. Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn trường tồn nhưng lớp như các vị trên thì bác cứ tin tôi, họ không hơn và cũng không "thơm xa" hơn Bùi Tín đâu!..
Nói một hơi dài mà các cụ ngơ ngác ngồi nghe. Ở quê, họ chưa biết nhiều chuyện trở cờ của trí thức về hưu. Không biết nơi mấy vị trở cờ sống, dân họ nghĩ các vị thế nào. Chính quyền nơi đó có im lặng chuyện này không???
Ảnh: Bộ đôi ngưu tầm ngưu - vợ chồng hờ, Mạc Văn Trang và Nguyễn Kim Chi.
Yêu nước ST.
Phải diệt hết bọn phản động
Trả lờiXóa