Cách mạng Tháng Tám là cuộc cách mạng vĩ đại nhất của nhân dân ta trong thế kỷ 20. Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám và việc thành lập Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa mùa thu năm 1945 đã tạo nên một bước ngoặt lịch sử, làm thay đổi căn bản vận mệnh của đất nước và dân tộc ta, mở ra kỷ nguyên độc lập, tự do và chủ nghĩa xã hội.
Ngay từ đầu, từ
Hội nghị lần thứ Tám của Trung ương (năm 1941), Đảng ta đã xác định đây là cuộc
cách mạng dân tộc dân chủ, thực hiện đồng thời hai nhiệm vụ chống đế quốc và
chống phong kiến, nhưng trước mắt tập trung vào nhiệm vụ giải phóng dân tộc.
Lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc nói: “Trong lúc này nếu không giải quyết được vấn đề dân
tộc giải phóng, không đòi được độc lập, tự do cho toàn thể dân tộc, thì chẳng
những toàn thể quốc gia dân tộc còn chịu mãi kiếp ngựa trâu, mà quyền lợi của
bộ phận, giai cấp đến vạn năm cũng không đòi lại được”.
Giữa tháng Tám
năm 1945, từ mảnh đất Tân Trào lịch sử, khi Lệnh Tổng khởi nghĩa đã phát ra,
Người kêu gọi: “Giờ quyết định cho vận mệnh dân tộc ta đã đến. Toàn quốc đồng
bào hãy đứng dậy đem sức ta mà tự giải phóng cho ta”. Tổng bộ Việt Minh ra hiệu
triệu: “Trước cơ hội có một không hai này, toàn thể dân tộc ta phải đem hết lực
lượng, dùng hết can đảm, bao quanh đạo quân Giải phóng Việt Nam, tung xương máu
ra đánh đuổi giặc Nhật, đòi lấy tự do, hạnh phúc cho nhân dân”.
Đường lối cách
mạng ấy, những lời kêu gọi hào hùng và thống thiết ấy đã đi vào lòng người và
biến thành một sức mạnh vật chất to lớn. Tổng khởi nghĩa Tháng Tám đã mở ra,
đúng là một cuộc nổi dậy của toàn dân, một cuộc khởi nghĩa mà cả dân tộc “nhất tề
đứng lên”, “nhất hô thiên vạn ứng”.
Cách mạng Tháng
Tám được nói đến như là một cuộc nổi dậy chớp nhoáng và thành công ngoạn mục.
Nếu kể từ khi
Lệnh Tổng khởi nghĩa được phát ra đêm 13-8 cho đến khi khởi nghĩa thành công ở
Sài Gòn ngày 25-8, thì thời gian đó là 12 ngày. Nếu tính đến khi Chủ tịch Hồ
Chí Minh đọc Tuyên ngôn Độc lập khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ngày
2-9 thì thời gian đó cũng không quá ba tuần lễ.
Tuyên ngôn Độc
lập nêu rõ:
“… Pháp chạy,
Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần
100 năm nay để gây nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân
chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ Dân chủ Cộng hòa”.
“Nước Việt Nam
có quyền hưởng tự do và độc lập, và sự thực đã thành một nước tự do, độc lập.
Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mệnh và
của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy”.
CÁCH mạng Tháng
Tám đưa lại nhiều bài học lớn. Nổi lên hàng đầu là bài học về sự lãnh đạo đúng
đắn của Đảng, và về vai trò và sức mạnh của nhân dân trong cách mạng. Trong bài
viết này, tôi muốn nêu một bài học cụ thể trong nghệ thuật lãnh đạo - bài học
về nắm bắt thời cơ.
Trong khi bác
bỏ cái thuyết cách mạng “ăn may” như đã nói trên, chúng ta vẫn có thể khẳng
định một cách chắc chắn rằng chính việc nắm bắt đúng và tận dụng tối đa thời cơ
là một trong những nguyên nhân dẫn đến thắng lợi ngoạn mục của Cách mạng Tháng
Tám. Thử xem. Lệnh Tổng khởi nghĩa được phát ra đúng vào thời điểm phát-xít
Nhật đầu hàng Đồng minh, cái thời điểm mà bốn vạn quân Nhật có mặt trên đất
nước ta được trang bị đến tận răng với bộ chỉ huy hùng hổ của nó, như kẻ đang
ngồi trên cành cao mà gốc cây đã bị cưa đổ, cực kỳ hoang mang, lo lắng. Họ chờ
một tín hiệu, không phải từ Thiên Hoàng mà là từ bộ chỉ huy cách mạng ở Hà Nội.
Đó cũng là thời điểm vua Bảo Đại và chính phủ bù nhìn Trần Trọng Kim cảm thấy
bơ vơ, không biết số phận sẽ ra sao.
Có người đặt
câu hỏi: Nếu Lệnh Tổng khởi nghĩa phát ra trước mười ngày hay sau mười ngày so
với ngày phát-xít Nhật đầu hàng thì tình hình sẽ thế nào? Không ai có thể trả
lời lịch sử bằng chữ “nếu”. Nhưng điều chắc chắn là nếu Lệnh Tổng khởi nghĩa
phát ra không đúng lúc thì cách mạng chẳng những không thành công suôn sẻ mà có
khi còn phải trả giá đắt.
Trong lãnh đạo
cách mạng, thời chiến tranh cũng như thời hòa bình xây dựng, khi bàn về những
quyết sách có tính chiến lược, Đảng ta luôn xem xét một cách thấu đáo giữa thực
lực và thời cơ, dự báo tình hình một cách khách quan, cả hai mặt thuận lợi và
khó khăn, thời cơ và thách thức. Thời cơ và thách thức luôn đan xen nhau, có
khi thách thức lấn át thời cơ. Nghệ thuật lãnh đạo của Đảng là bằng mọi cách,
phát huy cho được thời cơ, đẩy lùi cho được thách thức, ra sức biến nguy thành
cơ.
Không có 15 năm
đấu tranh quyết liệt, đầy hy sinh gian khó, kể từ ngày Đảng ta ra đời năm 1930
thì không có thắng lợi vẻ vang của Cách mạng Tháng Tám năm 1945.
Không có 30 năm
chiến đấu kiên cường, dốc hết sức người, sức của cho tiền tuyến trong hai cuộc
chiến tranh cứu nước, chống thực dân Pháp và chống đế quốc Mỹ, thì không có Đại
thắng mùa Xuân huy hoàng năm 1975.
Không có 10 năm
tìm tòi, thử nghiệm về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội qua hai Đại hội IV và
V của Đảng thì cũng không thể có đường lối đổi mới toàn diện đất nước mà Đại
hội VI (1986) khởi xướng.
Không có 35 năm
đổi mới với những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử thì cũng sẽ không có lời
khẳng định của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng: “Đất nước ta chưa
bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay”.
Tiến tới Đại
hội XIII của Đảng, Trung ương Đảng ta đã ban hành nhiều văn kiện. Dự thảo Báo
cáo chính trị nêu rõ: Đại hội được tiến hành theo phương châm Đoàn kết - Dân
chủ - Kỷ cương - Sáng tạo - Phát triển với chủ đề: Tăng cường xây dựng, chỉnh
đốn Đảng và hệ thống chính trị trong sạch, vững mạnh; phát huy ý chí, khát
vọng, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, kết hợp với sức mạnh thời đại; đẩy
mạnh đổi mới sáng tạo, phát triển nhanh và bền vững đất nước; bảo vệ vững chắc
Tổ quốc, giữ vững môi trường hòa bình, ổn định; phấn đấu đến giữa thế kỷ XXI
nước ta trở thành nước phát triển, theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Trước mắt chúng
ta, có cả thuận lợi, thời cơ và khó khăn, thách thức đan xen. Cuộc chiến chống
đại dịch Covid-19 đang diễn ra là một thí dụ cụ thể. Dẫu sao chúng ta vẫn tin
rằng bài học về nắm bắt thời cơ của Cách mạng Tháng Tám và của 75 năm xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc luôn có giá trị thời sự./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét