Ngay sau khi ra tù, để phục hồi thể lực, Bác Hồ kiên trì tập luyện: Tập khí công, tập bơi, tập leo núi,... tích cực chuẩn bị ngày lên đường trở về Tổ quốc thân yêu. Ngày Bác được tự do là ngày 10-9-1943; dự đoán bài thơ "Mới ra tù, tập leo núi" được Bác viết vào cuối tháng 9 hoặc đầu tháng 10 năm 1943. Chữ "tân" trong nhan đề bài thơ cho ta niềm tin khẳng định đó.
Khi Bác đã trèo lên tận đỉnh ngọn núi cao. Bác
đã xúc động viết bài thơ này:
"Vân ủng trùng sơn, sơn ủng vân,
Giang tâm như kính tịnh vô trần;
Bồi hồi độc bộ Tây Phong Lĩnh,
Dao vọng Nam thiên, ức cố nhân".
Dịch là:
“Núi ấp ôm mây, mây ấp núi
Lòng sông gương sáng bụi không mờ
Bồi hồi dạo bước Tây Phong Lĩnh
Trông lại trời Nam nhớ bạn xưa”
Bác đã ghi bài thơ vào rìa một tờ báo Trung
Quốc, kèm theo dòng chữ: "Chúc chư huynh ở nhà mạnh khỏe và cố gắng công
tác. Ở bên này bình yên". Bài thơ không chỉ mang tính chất "đưa
tin" một cách bí mật mà còn mang ý nghĩa của một văn kiện lịch sử của Cách
mạng Việt Nam. Theo hồi ký của Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho biết, hồi ấy các
yếu nhân của Tổng bộ Việt Minh tại căn cứ địa Cách mạng Cao -Bắc - Lạng vô cùng
phấn khởi khi nhận được bài thơ này và đã phái người đi đón Bác./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét