Tư tưởng Hồ Chí Minh về khởi nghĩa vũ trang, đó chính là sự vùng dậy của quần chúng nhân dân dùng vũ khí đánh đổ chế độ thực dân phong kiến giành chính quyền về tay nhân dân.
Tư tưởng đó của Hồ Chí
Minh được hình thành từ rất sớm và trải qua các giai đoạn các thời kỳ như sau:
+ Tháng 9/1924,
Người đã nhận định đươc ở Việt
+ Cũng trong năm 1924, trong
báo cáo gửi về Bắc kỳ, Trung kỳ,
1- Phải có tính chất một
cuộc khởi nghĩa quần chúng chứ không phải một cuộc nổi loạn. Cuộc khởi nghĩa
phải được chuẩn bị trong quần chúng, nổ ra trong thành phố, theo kiểu cách mạng
ở châu Âu chứ không phải nổ ra đột ngột ở biên giới Trung Quốc theo phương pháp
của những nhà cách mạng trước đây.
2 - Cuộc khởi nghĩa phải được
nước Nga ủng hộ ...
3 - Cuộc khởi nghĩa phải
trùng hợp với cách mạng vô sản ở Pháp.
4 - Sự nghiệp của người
bản sứ gắn mật thiết với sự nghiệp vô sản toàn thế giới ...[2].
+ Ngày 16/01/1935. Trong
thư gửi bộ Phương Đông, Hồ Chí Minh đã yêu cầu Bộ Phương Đông cho xuất bản cuốn
sách nhỏ bàn về 30 vấn đề. Trong đó có vấn đề khởi nghĩa vũ trang.
Trong thư có đoạn viết: “Tôi
thấy tuyệt đối cần thiết là chúng ta phải giúp đỡ các đồng chí của chúng ta
khắc phục những khó khăn ấy bằng cách tạo điều kiện cho các đồng chí tiếp thu
được những kiến thức sơ đẳng nhất mà mỗi chiến sĩ đều phải có.
Và biện pháp duy nhất có
hiệu quả để giúp các đồng chí theo phương hướng đó là cho xuất bản những cuốn
sách nhỏ viết về các vấn đề sau đây:
1. Tuyên ngôn Cộng sản.
2. Đảng cộng sản và tổ
chức của Đảng.
18. Khởi nghĩa vũ trang”[3].
+ Cuối năm 1940 đầu năm
1941. Tư tưởng Hồ Chí Minh về khởi nghĩa vũ trang được thể hiện tập trung và
tương đối hoàn chỉnh trong tác phẩm Con
đường giải phóng do Người chỉ đạo biên soạn chỉnh ký và bổ sung.
+ Đặc biệt là đến tháng
5/1941, Hội nghị TW 8 của Đảng do Hồ Chí Minh chủ trì mới là mốc lịch sử hoàn
chỉnh tư tưởng của Người về khởi nghĩa vũ trang. Hội nghị đã khẳng định
luận điểm Hồ Chí Minh về cách mạng Việt
bài rất ý nghĩa
Trả lờiXóa