Có một kẻ từng là người Việt Nam, nhưng đã biến hình thành một tên bồi bút, theo ông chủ Mỹ đề chống lại nơi từng là tổ quốc của hắn, đó là tên chủ kênh “Saigon Entertainment Television – SET”, hắn nói rằng, trong số năm triệu đảng viên Cộng sản Việt Nam hiện tại thì chỉ có 30% là còn chất cộng sản. Hắn nói mò!
Hắn nói mò, song hắn cũng phải dựa vào một hiện trạng, thời gian vừa qua có quá nhiều tổ chức đảng và đảng viên bị kỷ luật. Chao ơi, sao mà đau xót thế! Nếu lão là đảng viên Cộng sản thì lão phải tự soi lại mình, có đúng là mình đã rơi vào số 70% còn lại? Kìa, thưa các đồng chí đảng viên, các đồng chí phải chứng minh cho mọi người thấy, tên này nói láo đi. Phải vả vào mồm nó và nói to lên rằng, tất cả các đồng chí còn nguyên vẹn chất cộng sản đi. Nếu không, điều đó sẽ làm giảm sút uy tín của đảng.
Có bao nhiêu đảng viên đang “rơi”? Có đúng như tên bồi bút kia nói không?
Lão dùng động từ “rơi” để mô tả những kẻ từng là thành viên cốt cán của đảng, những kẻ cơ hội đang còn khoác chiếc áo đảng viên đã và sẽ tuột khỏi nấc thang quyền lực, buông tay để mình rơi tự do, hoặc xuống đáy của xã hội hoặc vào chiếc lò của cụ Tổng.
Chao ơi, lão nhìn thấy cái cảnh, những kẻ một thời đứng trên cao mà giảng dạy về đạo đức cách mạng, nay hai tay đã bị chắp lại dưới sức mạnh của cái còng số tám, kè hai bên là hai viên cảnh sát, bước xuống từ cái xe chở tù, che bít bùng bỗng thấy chạnh lòng, bèn thốt lên câu cảm thán, “than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu?”. Thì ra, những kẻ này đang rơi tự do từ chiếc ghế quyền lực.
Nhìn cảnh người nhà của các bị cáo thẫn thờ ngồi chờ tòa tuyên án. Đây là lúc nhân dân lên tiếng, ông quan tòa chỉ là người đại diện của nhân dân mà thôi. Nhân dân buộc những kẻ này phải chịu hình phạt bởi hành động của chúng đã gây ra cho xã hội. Thế là từ hôm đó, chúng hắn lại rơi tự do khỏi những tình cảm gia đình, thân thiết. Người thân bắt đầu đếm ngày, đếm tháng, đếm năm…, không biết ngày nào gia đình sẽ đón nhận chúng trở về. Đó là những kẻ còn biết sẽ có ngày mình được trở về, còn một số tên khác thì rơi xuống nấm mồ lạnh lẽo cơ.
Còn các đồng chí của chúng ư? Mối dây liên hệ ấy đã bị cắt đứt để hắn rơi tự do. Trong số các đồng chí của chúng, cũng có người bị liên lụy để tuột mất chiếc ghế quyền lực như ông phó thủ tướng nọ, kia; nhưng cũng có người lo sợ, không biết khi nào đến lượt mình; những người tử tế thì lấy đó làm bài học răn mình, để tránh xa mọi sự cám dỗ. Những người tử tế, thậm chí còn không muốn ai đó nhắc tên chúng trước mặt mình.
Các đồng chí thân mến. Nghe nói, trông thấy nhiều kẻ quyền cao chức trọng bị biến thành củi đốt lò, nên nhiều đồng chí “co vòi” lại, giống như con rùa rụt đầu dưới cái mai, không dám làm chỉ sợ làm rồi lại sai. Ngay cái suy nghĩ như vậy đã không xứng đáng là đảng viên Cộng sản rồi. Người Cộng sản phải có dũng khí, phải dám dấn thân, miễn là điều mình làm không phải vì lợi ích cá nhân mình, thì dẫu có sai, nhân dân cũng tha thứ, đảng cũng sẽ tha thứ.
Các đồng chí thấy những kẻ một thời từng là đồng chí của mình, nay phải đứng trước bục bị cáo, thì cũng chỉ nên coi đó là một lời cảnh tỉnh cho mình. Nào, hãy cất cao lời ca, “Vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hy sinh…”, thế mới là người Cộng sản./.
Cuộc chiến chống tham nhũng được nhân dân ta hết lòng ủng hộ
Trả lờiXóa