“CHIẾN THẮNG 30/4/1975 BẤT DIỆT”, SỰ THẬT KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC
Chiến dịch
Hồ Chí Minh lịch sử - chiến dịch quyết chiến, chiến lược trong tổng tiến công
và nổi dậy Mùa xuân 1975 - cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đã kết thúc thắng
lợi và nhân dân ta đã thực hiện trọn vẹn tư tưởng chỉ đạo của Chủ tịch Hồ Chí
Minh "đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào". Đúng như Chủ tịch Hồ Chí
Minh, vào thời điểm cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước đang gay go, trong Di
chúc của mình, Người đã khẳng định: “Đế quốc Mỹ nhất định phải cút khỏi nước
ta. Tổ quốc ta nhất định sẽ thống nhất…”. Đây là
chiến dịch có những nét đặc sắc về tạo thời cơ, về cách đánh, về cường độ tiến
công, về tác chiến hợp đồng quân binh, về mục tiêu, ý nghĩa của nó đối với
phong trào giải phóng dân tộc và mãi mãi là sức mạnh của truyền thống chống ngoại
xâm của dân tộc, là biểu tượng cốt cách của trí tuệ, của văn hóa Việt Nam và của
nghệ thuật quân sự Việt Nam.
Chiến thắng
30-4 đã qua đi 40 năm. Nhưng ý nghĩa, giá trị to lớn của nó vẫn tồn tại mãi với
thời gian, nhất là đối với các dân tộc đã và đang nỗ lực đấu tranh vì sự tiến bộ,
văn minh, hạnh phúc. Chiến
thắng 30-4-1975 là một sự kiện trọng đại có tầm ảnh hưởng quốc tế to lớn và
tính thời đại sâu sắc trong thế kỷ XX. Đó là thắng lợi của chính nghĩa trước bạo
lực, cường quyền; là biểu tượng sáng ngời về ý chí bất khuất, khát vọng hòa
bình, tự do của dân tộc Việt Nam và nhân loại tiến bộ. Đó là lịch sử, mà lịch sử
chỉ hiện hữu sự thật, không thế lực thù địch nào có thể xuyên tạc. Nhưng nực cười thay, bên cạnh sự đánh
giá khách quan, trung thực đó, vẫn còn những tiếng nói lạc lõng cố tình phủ định
sự thật lịch sử với động cơ, mục đích đen tối, định kiến, thù địch. Không những
tìm cách cào bằng vai trò của các bên tham chiến, họ còn trắng trợn ngụy biện,
đổi trắng thay đen giữa kẻ đi xâm lược đã từng gây vô vàn tội ác cho dân tộc Việt
Nam với những người đã không tiếc máu xương hy sinh vì hoà bình, độc lập, tự do
và thống nhất đất nước. Chiến tranh đã lùi xa, sự phân định giữa chính nghĩa và
phi nghĩa, giữa chiến thắng và thất bại đã rõ ràng. Việt Nam đã trở thành đối
tác chiến lược, đối tác toàn diện của nhiều quốc gia; trong đó, có các quốc gia
từng trực tiếp hoặc tham gia chiến tranh xâm lược ngày đó, nay cùng hợp tác,
phát triển. Thế nhưng, ở nơi này hay nơi khác, trong một thiểu số nào đó, mỗi
khi đến dịp 30-4, họ đều tìm cách khuấy đảo lên sự thù hận với các lý lẽ, luận
điệu hoàn toàn phi lý. Gần đây, người ta thường thấy không ít sự ngụy biện, sống
sượng xung quanh vấn đề tính chất cuộc chiến tranh. Sự can thiệp trắng trợn, vô
nhân đạo của đế quốc Mỹ vào chủ quyền của dân tộc Việt Nam được coi là một hành
động để bảo vệ nền dân chủ. Còn có cả sự đặt điều lấp liếm hành động xâm lược,
rằng: miền Bắc xâm lược miền Nam hay cuộc chiến tranh ở Việt Nam từ 1954 đến
1975 chỉ là nội chiến.
Hơn 40 năm
sau chiến tranh, sự thật và chân lý đã được lịch sử kiểm nghiệm, ánh sáng soi rọi.
Những sự ngụy biện, xuyên tạc thực tế, nhằm phục vụ cho một mưu đồ nào đó,
không những chỉ là ảo tưởng, mà còn là tội lỗi với lịch sử, với các thế hệ ông
cha đã không tiếc máu xương hy sinh cho sự yên bình và hạnh phúc của đất nước
này. Bất cứ dân tộc nào có tự trọng trên thế giới, đều có quyền tự hào về truyền
thống lịch sử đánh giặc ngoại xâm, gìn giữ, bảo vệ Tổ quốc của mình. Chiến thắng
30-4-1975 đã kết thúc sự chia rẽ Bắc - Nam, chấm dứt vĩnh viễn ách thống trị
kéo dài trên 100 năm của thực dân, đế quốc trên đất nước ta, nước nhà độc lập,
non sông thu về một mối, đã trở thành một trang vàng chói lọi trong lịch sử hào
hùng của dân tộc để các thế hệ hôm nay và mai sau gìn giữ và phát huy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét