TỰ DO TÔN GIÁO KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ BẤT CHẤP PHÁP LUẬT
Bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo là một nội dung căn bản và quan trọng trong bảo đảm quyền con người và phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, luôn được Đảng, Nhà nước Việt Nam quan tâm, vì vậy, “tình hình tôn giáo ổn định; đa số chức sắc, chức việc và đồng bào có đạo yên tâm, tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước, gắn bó, đồng hành cùng dân tộc”. Bất chấp thực tế đó, các lực lượng thù địch, phản động vẫn ra sức rêu rao, xuyên tạc tình hình tôn giáo ở Việt Nam, kêu gọi các quốc gia, tổ chức nước ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của nước ta. Trong bài viết “Các khuyến nghị của BPSOS với chính phủ Hoa Kỳ để phát huy và bảo vệ tự do tôn giáo ở Việt Nam” đăng trên mạng xã hội, với cái nhìn định kiến, nhóm Mạch sống Media đã cố tình xuyên tạc tình hình tôn giáo ở nước ta và vu khống Việt Nam “đàn áp tôn giáo đang ở giai đoạn tệ nhất trong 10 năm trở lại đây”, kêu gọi nước ngoài can thiệp và hỗ trợ “các nhóm và cộng đồng tôn giáo độc lập”… Đây là những luận điệu sai trái, vu khống Việt Nam, nhằm hạ thấp uy tín của Đảng, Nhà nước và chế độ ta, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Thứ nhất, tín ngưỡng, tôn giáo ở
Việt Nam được tôn trọng và bảo đảm trên thực tế bằng pháp luật.
Việt Nam là quốc gia đa tôn
giáo, với gần 27 triệu tín đồ, chiếm gần 27% dân số cả nước, đồng bào các tôn
giáo là bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, có vai trò quan trọng trong
sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Vì vậy, Đảng Cộng sản Việt Nam đã có nhiều
chủ trương, chính sách tôn giáo và nhất quán “tôn trọng và bảo đảm quyền tự do
tín ngưỡng, theo hoặc không theo tôn giáo nào, quyền sinh hoạt tôn giáo bình
thường theo đúng pháp luật. Các tôn giáo hoạt động trong khuôn khổ pháp luật,
bình đẳng trước pháp luật”. Trên cơ sở, chủ trương, quan điểm của Đảng, Nhà nước đã thể chế hóa
thành nhiều văn bản pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo, như: Hiến pháp năm 2013,
Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm 2016, Nghị định số 95/2023/NĐ-CP quy định một số
điều và biện pháp thi hành Luật Tín ngưỡng, tôn giáo… Trong các văn bản pháp luật
này, đều khẳng định, Nhà nước tôn trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn
giáo của công dân.
Nhờ có chủ trương, chính sách,
pháp luật về tôn giáo, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân được bảo đảm
ngày càng tốt hơn, số lượng các tổ chức tôn giáo, chức sắc, tín đồ, cơ sở thờ tự
ngày càng tăng. Năm 2003, thực hiện Pháp lệnh Tín ngưỡng, tôn giáo, Nhà nước đã
công nhận tư cách pháp nhân cho 15 tổ chức tôn giáo thuộc 6 tôn giáo với khoảng
19 triệu tín đồ (chiếm 23,5% dân số). Đến tháng 12/2023, Nhà nước đã công nhận
38 tổ chức tôn giáo, cấp đăng ký hoạt động tôn giáo cho 2 tổ chức và 1 pháp môn
tu hành thuộc 16 tôn giáo, với gần 27 triệu tín đồ tôn giáo.... Nhìn chung các
tổ chức tôn giáo, chức sắc, tín đồ chấp hành nghiêm chủ trương, đường lối của Đảng,
chính sách, và pháp luật của Nhà nước, sống
“tốt đời, đẹp đạo”, đồng hành cùng dân tộc, tích cực tham gia xây dựng và bảo vệ
Tổ quốc.
Bên cạnh việc tôn trọng, bảo đảm
tự do tôn giáo trong khuôn khổ pháp luật, Đảng, Nhà nước ta cũng xác định:
“Kiên quyết đấu tranh và xử lý nghiêm minh những đối tượng lợi dụng tôn giáo chống
phá Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa; chia rẽ, phá hoại đoàn kết tôn
giáo và khối đại doàn kết toàn dân tộc”. Nên, việc không cấp đăng ký sinh hoạt
tôn giáo tập trung, không cấp đăng ký hoạt động tôn giáo cho các cái gọi là “đạo
Dương Văn Mình”, “Hội thánh của Đức Chúa trời Mẹ”, “hội thánh Tin Lành tư gia
người Thượng”…, vì đây là các tổ chức đội lốt tôn giáo, không có giáo lý, giáo
luật, cơ cấu tổ chức, hoạt động trái pháp luật và Nhà nước xử lý các trường hợp
mang danh chức sắc, tín đồ tôn giáo chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ, gây rối
trật tự an toàn xã hội, là việc làm cần thiết, không thể gọi là “đàn áp tôn
giáo” như sự xuyên tạc, vu khống của nhóm Mạch sống Media.
Thứ hai, tôn giáo ở nhiều quốc
gia trên thế giới cũng phải hoạt động trong khuôn khổ pháp luật.
Không chỉ ở Việt Nam, mà ở nhiều
quốc gia trên thế giới, tự do tôn giáo đều phải trong khuôn khổ pháp luật. Điều
18, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị được Liên hợp quốc phê
chuẩn ngày 16/12/1966 ghi rõ “Quyền tự do bày tỏ tôn giáo hoặc tín ngưỡng chỉ
có thể bị giới hạn bởi pháp luật và khi sự giới hạn đó là cần thiết để bảo vệ
an ninh, trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức xã hội, hoặc để bảo vệ các
quyền và tự do cơ bản của người khác”. Ở Mỹ, hoạt động của các tổ chức tôn giáo
được quản lý theo pháp luật của các bang. Việc đăng ký thủ tục bắt buộc đối với
các tổ chức tôn giáo trong toàn liên bang, nộp lệ phí đăng ký cho chính quyền;
các cơ quan chính quyền của bang trực tiếp thi hành việc giám sát các hoạt động
của các tổ chức tôn giáo trên địa bàn hành chính của bang. Chỉ sau khi được
chính quyền xem xét, đồng ý cho phép thành lập thì các tổ chức tôn giáo mới được
phép hoạt động và có tư cách pháp nhân. Điều 26 của Luật về tách Giáo hội khỏi
Nhà nước của Cộng hòa Pháp quy định “việc tụ tập để thực hiện các nghi lễ tôn
giáo phải báo cáo và chịu sự kiểm soát của các cơ quan chính quyền có chức năng
gìn giữ trật tự công cộng. Ở những nơi chuyên vào việc thờ tự và thực hành nghi
lễ tôn giáo cấm việc hội họp có tính chất chính trị”. Cộng hòa Liên bang Đức
quy định, giáo sĩ cũng bị truy cứu trách nhiệm hình sự như công dân khác trong
trường hợp vi phạm hiến pháp, pháp luật. Ở Nhật Bản, các cấp chính quyền quản
lý các tổ chức tôn giáo là Bộ Văn hóa, tỉnh, huyện. Các tổ chức tôn giáo đều phải
đăng ký ở Bộ Văn hóa và chỉ sau khi đã được đăng ký mới được hoạt động tại nơi
đặt văn phòng của tổ chức đó…
Thực tế trên cho thấy, các tôn
giáo chỉ tự do hoạt động khi tuân thủ nghiêm pháp luật, nếu vi phạm thì đều bị
xử lý và cấm hoạt động. Nên, việc cổ súy, kêu gọi nước ngoài can thiệp và hỗ trợ
“các nhóm và cộng đồng tôn giáo độc lập”, mà các nhóm này chưa được cấp phép hoạt
động, thậm chí có nhóm còn đội lốt tôn giáo để chống phá Nhà nước, chế độ, gây
mất an ninh, trật tự an toàn xã hội là việc làm sai trái của nhóm Mạch sống
Media hòng chống phá Việt Nam.
Từ thực tiễn sinh động của đời sống
tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam cho thấy, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của
Việt Nam được bảo đảm ngày càng tốt. Các tổ chức, tín đồ tôn giáo được tự do hoạt
động trong khuôn khổ Hiến pháp, pháp luật và được pháp luật bảo vệ. Nhóm Mạch sống
Media cho rằng, Việt Nam “đàn áp tôn giáo” và kêu gọi nước ngoài can thiệp, hỗ
trợ “các nhóm và cộng đồng tôn giáo độc lập” chỉ là những luận điệu sai trái,
thù địch cần đấu tranh, bác bỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét