Không thể chấp nhận cái gọi là “dân chủ”
của các thế lực thù địch
Đẩy mạnh chống phá cách mạng Việt Nam thông qua chiến lược “diễn
biến hòa bình”, trong thời gian gần đây, các thế lực thù địch tung ra nhiều
luận điệu đòi thực thi cái gọi là “dân chủ”, “tự do”. Trước hết, họ tung hô, cổ
súy nhiều nhất, quyết liệt nhất là việc đòi Việt Nam phải thực hiện đa nguyên
chính trị, đa đảng đối lập để “có dân chủ và phát triển”. Họ cho rằng, “đa đảng
là dân chủ, độc đảng là độc tài”; “Việt Nam phải đa đảng đối lập để có dân chủ
thực sự”; “muốn thực sự có dân chủ cho người dân và phát triển xã hội phải thực
hiện đa nguyên, đa đảng... Các thế lực thù địch ra sức xuyên tạc rằng Đảng Cộng
sản Việt Nam “không chịu đổi mới về chính trị” và đưa ra quan niệm sai lầm khi
đồng nhất giữa “đa
nguyên, đa đảng” với “đổi mới chính trị” Họ quy kết hàm hồ rằng: “Độc
tài, đảng trị là cái gốc sai chính của nhà cầm quyền Việt Nam hiện tại” và đưa
ra “lời khuyên” rằng, “Đảng chỉ nên giữ vai trò lãnh đạo chính trị, không nên
và không thể lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối”. Các thế lực thù địch đòi Việt
Nam phải xóa bỏ Điều 4 trong Hiến pháp quy định Đảng Cộng sản Việt Nam là lực
lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội, bởi họ cho rằng, “sự độc đảng này được xác
định trong Điều 4 Hiến pháp hiện hành khiến nhà cầm quyền không hề có cạnh
tranh và không sợ bị thay thế”, do đó mà không có “dân chủ”.
Cùng với tập trung đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đòi
Đảng Cộng sản Việt Nam phải từ bỏ quyền lãnh đạo cách mạng, các thế lực thù
địch sử dụng chiêu bài “dân chủ” với mưu toan xóa bỏ chế độ chính trị hiện
hành, đưa đất nước theo mô hình dân chủ tư sản. Họ vu khống rằng, “thể chế
chính trị ở Việt Nam hiện nay là toàn trị”, “độc đoán”; “duy trì quyền lực
chính trị bằng các công cụ, như cảnh sát, thực hiện bắt bớ, đàn áp những người
không ủng hộ Nhà nước, ngăn cấm tự do thông tin, tự do hội họp, tự do báo chí,
ngôn luận...”, vì thế mà không có “dân chủ”. Theo đó, các thế lực thù địch đòi
“Việt Nam hiện nay phải chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ”,
mà “dân chủ” phải bảo đảm được ba yếu tố: Đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập;
bầu cử tự do; tư pháp độc lập, trong đó yếu tố đa nguyên chính trị, đa đảng đối
lập là quyết định nhất.
Không chỉ dừng lại ở những luận điệu xảo trá nêu trên, các thế lực
thù địch còn thổi phồng những sai lầm, thiếu sót về đường lối và chỉ đạo thực
tiễn của Đảng trong quá khứ, đặc biệt là trên lĩnh vực quản lý kinh tế, quản lý
- xã hội; đồng thời, ra sức lợi dụng khuyết điểm của một bộ phận cán bộ, đảng
viên suy thoái, tham nhũng, tiêu cực bị xử lý kỷ luật để nâng hiện tượng cá
biệt thành bản chất, bôi đen chế độ, phủ nhận thành tựu công cuộc đổi mới và
minh chứng cho sự cần thiết “chấm dứt vai trò lịch sử của Đảng”, rằng như thế
mới có “dân chủ” và “phát triển”. Trắng trợn hơn, các thế lực thù địch ra sức
hậu thuẫn cho xây dựng các lực lượng phản động, như cái gọi là “Đảng Việt tân”,
“Đảng Dân chủ tự do Thiên Chúa giáo”, “Đảng Dân chủ tự do Phật giáo”..., mưu
toan hình thành lực lượng đối lập để từng bước thực thi thứ “dân chủ” của họ
trong xã hội Việt Nam.
Sử dụng chiêu bài “dân chủ”, các thế lực thù địch ra sức cổ xúy
những phần tử cơ hội về chính trị ở trong nước, các tổ chức nước ngoài thù địch
với Việt Nam ra sức công kích Đảng và nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, qua đó để
“cấy” vào trong đời sống xã hội Việt Nam tư tưởng tự do, dân chủ tư sản, hòng
tạo dựng mầm mống thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” sang quỹ đạo dân chủ
tư sản. Họ luôn gắn vấn đề “dân chủ” với vấn đề “tôn giáo”, “dân tộc”, “nhân
quyền”, vu khống Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền trong thực hiện chính
sách đối với các tôn giáo và các dân tộc thiểu số; trắng trợn xuyên tạc Việt
Nam đàn áp tôn giáo và dân tộc thiểu số. Cũng bằng chiêu bài “dân chủ”, các thế
lực thù địch ra sức chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, gây mâu thuẫn, kích
động hận thù giữa các dân tộc, các tôn giáo, tạo ra những bức xúc trong xã hội,
hoài nghi trong dư luận, chia rẽ quần chúng nhân dân với Đảng, Nhà nước. Đặc
biệt, trong thời gian gần đây, các thế lực thù địch lợi dụng tình hình khiếu
kiện, các “điểm nóng”, nhất là vụ việc ở xã Đồng Tâm (huyện Mỹ Đức, thành phố
Hà Nội) để phát tán các tài liệu tuyên truyền tư tưởng tự do, dân chủ tư sản,
vu khống, công kích Đảng, Nhà nước Việt Nam vi phạm dân chủ; từ đó, hướng vào
đòi xóa bỏ nền dân chủ xã hội chủ nghĩa mà Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam
đã và đang xây dựng; gieo rắc tư tưởng dân chủ tư sản trong đời sống xã hội.
Dựa trên cơ sở lý luận và thực tiễn cho phép chúng ta khẳng định
dứt khoát rằng, ở nước ta không cần và không thể chấp nhận thứ “dân chủ” mà các
thế lực thù địch đang muốn áp đặt vào Việt Nam.
Về Lý luận,chúng
ta đều biết, dân chủ là phạm trù lịch sử, xuất hiện khi có nhà nước và mỗi nền
dân chủ phải gắn với một nhà nước nhất định, được pháp luật quy định. Lịch sử
phát triển của nhân loại đã chứng minh rằng, dân chủ xuất hiện và phát triển
với tính chất là sản phẩm trực tiếp của đấu tranh giai cấp, đấu tranh xã hội,
giải phóng loài người. Trong xã hội có giai cấp, tuyệt đối không thể có thứ dân
chủ chung chung, phi giai cấp. Dân chủ tùy thuộc vào sự phát triển kinh tế, văn
hóa, xã hội và trình độ dân trí trong từng giai đoạn lịch sử nhất định. Về điều
này, C. Mác đã chỉ rõ: “Quyền không bao giờ có thể ở một mức cao hơn chế độ
kinh tế và sự phát triển văn hóa của xã hội do chế độ kinh tế đó quyết định”. Theo
V.I. Lê-nin, điều cốt tử nhất khi bàn đến vấn đề dân chủ là phải trả lời được
câu hỏi, dân chủ của ai, cho ai và vì ai? Tự do cho ai và vì ai? Bởi vì, trong
xã hội có giai cấp, dân chủ, tự do đối với bọn bóc lột có nghĩa là để áp bức
những người bị bóc lột.
Xét từ bản chất của dân chủ tư sản - thứ “dân chủ” mà các thế lực
thù địch đang muốn áp đặt vào Việt Nam và tính ưu việt của dân chủ xã hội chủ
nghĩa, thì việc lựa chọn tất yếu ở Việt Nam là nền dân chủ xã hội chủ nghĩa…
Từ thực tiễn, dân
chủ là bản chất của chế độ ta, vừa là mục tiêu, vừa là động lực phát triển đất
nước. Chúng ta đã và đang hoàn thiện nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, bảo đảm tất
cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân. Quan điểm cho rằng, phải có đa đảng
mới “có dân chủ và phát triển” là hoàn toàn sai lầm. Trên thực tế, thể chế nhất
nguyên một đảng lãnh đạo hoàn toàn không đồng nghĩa với mất dân chủ, kém phát
triển và kém dân chủ; dân chủ không đồng nghĩa với đa nguyên, đa đảng. Trên thế
giới hiện nay, có không ít nước đa đảng nhưng vẫn mất dân chủ, vẫn là những
nước nghèo, kém phát triển nhất; ngược lại, có những nước chỉ có một đảng lãnh
đạo, nhưng dân chủ được bảo đảm, kinh tế - xã hội phát triển, đời sống nhân dân
sung túc. Điều đó minh chứng rằng, đa nguyên, đa đảng không phải là cứu cánh
cho dân chủ và sự phát triển. Đúng như đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã
khẳng định: “Không phải có nhiều đảng thì dân chủ hơn, ít đảng thì ít dân chủ
hơn”…
Thực tiễn lịch sử cách mạng Việt Nam cho thấy, Đảng Cộng sản Việt
Nam - Đảng của giai cấp công nhân, đồng thời của nhân dân lao động và của dân
tộc Việt Nam, đại biểu cho lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và
toàn dân tộc ra sức hy sinh, phấn đấu cho nền dân chủ cao đẹp nhất mà loài
người từ xưa đến nay khát khao vươn tới - nền dân chủ xã hội chủ nghĩa. Chín
mươi năm qua, với tư cách một đảng mác-xít chân chính, Đảng Cộng sản Việt Nam
đã lãnh đạo toàn dân thực hiện thắng lợi sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân
tộc, đưa nhân dân từ thân phận nô lệ trở thành người làm chủ đất nước, xây dựng
chủ nghĩa xã hội và nền dân chủ xã hội chủ nghĩa.
Như vậy, thực chất luận điệu cốt yếu nhất “đa nguyên chính trị, đa
đảng đối lập” để chuyển từ chế độ “toàn trị” sang “dân chủ”, để có “dân chủ và
phát triển” là mang tính chất mị dân, phản động, hết sức nguy hiểm, bởi rất dễ
gây nên sự ngộ nhận, nhất là đối với những người có nhận thức hạn chế; từ đó,
có thể gây nên sự mơ hồ, lẫn lộn, dẫn tới sự dao động về tư tưởng, hoài nghi,
phân tâm trong xã hội; làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam. Những luận điệu này hướng vào xóa bỏ, gây nên những khó
khăn nhất định trong quá trình xây dựng nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, đe dọa
mất ổn định chính trị - xã hội gây mầm cho mâu thuẫn và xung đột xã hội chia rẽ
khối đại đoàn kết toàn dân tộc...
Mục tiêu của các thế lực thù địch khi cổ xúy cho cái gọi là “dân
chủ” là nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, xóa bỏ thành quả cách mạng,
hướng lái đất nước theo nền dân chủ tư sản, tước đi quyền làm chủ của nhân dân
đã giành được bằng xương máu của nhiều thế hệ. Để không xảy ra những hậu quả
tai hại đó, thì ở Việt Nam hiện nay nhất thiết không cần và không thể chấp nhận cái
gọi là “dân chủ” mà các thế lực thù địch thường xuyên rêu rao, kích động./.
TMT. 13.8.20
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét