Đặc điểm chính trị quan trọng nhất của xã hội xã hội chủ nghĩa (XHCN) chân chính là quyền lực thật sự và luôn luôn thuộc về nhân dân. Chỉ khi ấy mới có một nền chính trị thật sự tốt đẹp và bền vững.
Thực tế lịch sử
nhân loại đã cho thấy: nhà nước của chủ nô, của vua và các tập đoàn phong kiến,
nhà nước của quan lại tha hóa (như Liên Xô giai đoạn sau chẳng hạn) và nhà nước
của tài phiệt (tư bản hoang dã thời kỳ đầu) cuối cùng đều phải ngã đổ và kết
thúc. Chỉ có nhà nước của dân, thật sự của dân, thì mới bền vững lâu dài, vì
dân là vạn đại.
Vì vậy, việc
kiểm soát quyền lực là giá trị nhân văn của một xã hội tiến bộ, phòng chống sự
tha hóa của Nhà nước và xã hội, đồng thời là để thực hiện mục tiêu XHCN chân
chính, để có được một nhà nước bền vững lâu dài phục vụ nhân dân.
Khi quyền lực
không được kiểm soát thì mặt trái của nó chính là tác nhân quan trọng nhất làm
tha hóa cán bộ, tha hóa những con người được trao quyền lực, rồi tha hóa cả bộ
máy, làm cho bộ máy bị biến chất, không còn là nhà nước của dân, mà dần dần
thành nhà nước phản bội nhân dân.
Trong bất kỳ
điều kiện nào, sự tha hóa quyền lực ở cán bộ và các cơ quan lãnh đạo quản lý,
đều là nguyên nhân lớn nhất làm cho đạo đức xã hội xuống cấp, văn hóa suy đồi,
dân tộc bị mất dần sức mạnh nội sinh, xã hội trì trệ và quốc gia không thể hưng
thịnh, không có đủ sức mạnh để bảo vệ Tổ quốc, mục tiêu XHCN tốt đẹp mà nhiều
người đã từng mong ước cũng trở nên xa vời và mơ hồ.
Lịch sử nước ta
đã từng có nhiều lần do tha hóa quyền lực mà dẫn đến mất nước. Hầu hết các
triều đại phong kiến Việt Nam đã từng bị sụp đổ vì tha hóa quyền lực. Triều đại
sau được dân chúng ủng hộ lên thay, rồi cũng tha hóa tương tự, lặp lại như cũ.
Ngay cả những triều đại đã một thời rất huy hoàng, có công lao to lớn bậc nhất
với lịch sử dân tộc nhưng sau đó cũng tha hóa và sụp đổ (như nhà Lý, nhà Trần,
Hậu Lê và Tây Sơn chẳng hạn).
Nhiều năm qua
lãnh đạo Đảng và Nhà nước ta đã rất nhiều lần đề ra chủ trương và kêu gọi phải
chống tham nhũng, chống “lợi ích nhóm” tiêu cực, cũng đã mất nhiều công sức cho
công việc khó khăn và vất vả này, nhưng kết quả vẫn còn rất hạn chế. Tình hình
tham nhũng, “lợi ích nhóm” chẳng những không dừng lại, mà đang còn khá phổ biến
và phức tạp, gây nhức nhối xã hội, đau đầu các cơ quan lãnh đạo đất nước.
Nó cứ lan rộng
dần vào tất cả mọi lĩnh vực của đời sống xã hội, của công việc quản lý và quản
trị quốc gia, vào ngay trong các lĩnh vực mà trước đến nay thường được cho là
trong sạch, thiêng liêng (như lĩnh vực dạy người, cứu người, an ninh quốc gia,
nắm cán cân công lý để bảo vệ sự nghiêm minh, kể cả cơ quan ở cấp cao, cả nhà
thờ, chùa chiền, cả lĩnh vực làm từ thiện, nhân đạo, chính sách đền ơn đáp
nghĩa…).
Điều đó có
nguyên nhân trực tiếp quan trọng nhất là chưa làm tốt việc kiểm soát quyền lực,
nói thẳng và mạnh hơn là quyền lực về cơ bản chưa được kiểm soát, từ đó dẫn đến
tha hóa cán bộ và các tổ chức trong bộ máy lãnh đạo quản lý./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét