Chuyện chẳng phải mới nhưng chưa bao giờ cũ. Liên tục trong thời gian qua, ở nhiều nơi diễn ra tình trạng cán bộ hưu trí, cán bộ nghỉ chế độ, cán bộ bị kỷ luật buộc phải rời khỏi tổ chức… có những phát ngôn thiếu chuẩn mực, tuyên bố “cạch mặt” tổ chức, bôi nhọ cơ quan, đơn vị cũ; nêu chính kiến đi ngược lại với quan điểm, đường lối, chủ trương của Đảng, Nhà nước. Thậm chí, một số cá nhân còn chủ ý cổ xúy hoặc vô tình bị các lực lượng thù địch lợi dụng, lôi kéo tham gia vào các hoạt động tuyên truyền chống phá cách mạng Việt Nam. Thực tế đáng lo ngại đó cần phải sớm được thẳng thắn nhận diện và có giải pháp đấu tranh quyết liệt, tẩy trừ dứt điểm.
Nguy hại từ
những câu chuyện làm quà
Ông cán bộ nọ,
từng công tác ở cơ quan trọng yếu hẳn hoi, nhưng khi vừa về hưu, trong câu
chuyện trà nước đã lắc đầu tỏ vẻ ngao ngán, chê bai chính tổ chức mà mình từng
gắn bó suốt quãng đời công tác. Ông cho rằng sở dĩ bản thân phải tá túc với
“cái nơi ấy” là vì “cơm, áo, gạo, tiền” chứ nội bộ cơ quan “chẳng đẹp đẽ” gì.
Và rồi ông chê trách cách ứng xử, cách sống của người đứng đầu đương chức; chế
nhạo, nói xấu cả những đồng nghiệp cũ.
Lại có chuyện
một cán bộ vừa bị kỷ luật do vi phạm nhưng không nhận thức rõ khuyết điểm cá
nhân để tự sửa chữa, lại huênh hoang livestream, viết bài đăng lên tài khoản
facebook cá nhân bày tỏ sự không vừa lòng và kêu gọi cộng đồng lên tiếng bảo vệ
mình?! Nhiều người không hiểu nội dung vụ việc nên đã vô tư a dua, lớn tiếng
đặt điều, lên án tập thể, cơ quan chức năng.
Rồi lại thêm
chuyện một số cá nhân do phẩm chất, năng lực chưa đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ
công tác, bị tổ chức thải loại, buộc phải nghỉ chế độ theo yêu cầu tinh giản
biên chế, được hưởng các chế độ đãi ngộ theo đúng quy định… nhưng có vẻ trong
lòng ấm ức nên cố tình “trở cờ” với tổ chức. Các vị này “hồn nhiên” mang những
chuyện nội bộ, cả những việc có yếu tố bí mật (theo quy định của Nhà nước) để
công khai trên diễn đàn xã hội. Tệ hơn, họ coi đó như một phương tiện hòng “câu
like”, “câu view” hoặc “nói cho bõ tức”…
Những câu chuyện
như trên diễn ra khá phổ biến ở nhiều nơi, mà tính chất, mức độ nguy hại của nó
thì thật khó lường. Vì tiếp nhận thông tin một chiều, không có điều kiện thẩm
định thực-hư, không nắm chắc bản chất vấn đề, cũng không nhận rõ yếu tố chủ
nghĩa cá nhân, chủ nghĩa vị kỷ của những người lớn tiếng “kêu oan”, bày tỏ bức
xúc… nên dư luận xã hội, nhất là trên cộng đồng mạng được dịp a dua, theo đóm
ăn tàn, like, share cảm tính, vô hình trung tạo nên làn sóng dư luận tiêu cực
trong cộng đồng. Chính điều đó đã tác động không nhỏ đến đời sống tinh thần xã
hội. Theo chiều tiêu cực, nhiều người dần dần hình thành cách nhìn phiến diện,
thiếu thiện cảm đối với hệ thống chính trị và đội ngũ cán bộ. Nhiều người hiểu
sai bản chất và không nhận rõ tính khoa học, khách quan từ những chủ trương,
giải pháp của Đảng, Nhà nước về công tác tư tưởng, tổ chức và chính sách đối
với cán bộ, đảng viên; không thấy hết nỗ lực của các cấp, các ngành trong hiện
thực hóa chủ trương tinh giản biên chế, quyết tâm xây dựng hệ thống chính trị tinh
gọn, hoạt động hiệu lực, hiệu quả; không nhận thức đủ tính ưu việt trong chính
sách trọng dụng hiền tài và quyết tâm thải loại những thành phần yếu kém về
năng lực, phẩm chất ra khỏi tổ chức… Những hành vi lệch lạc đó đã gây ảnh hưởng
nghiêm trọng đến nhận thức, tình cảm, ý chí, niềm tin của quần chúng đối với tổ
chức đảng và bộ máy chính quyền Nhà nước.
Nguy hại hơn là
từ những sự vụ, sự việc nêu trên, các lực lượng thù địch lấy đó làm nguyên cớ
hòng đưa đẩy vấn đề theo hướng tiêu cực, rồi suy diễn, quy chụp về những tồn
tại, hạn chế trong nội bộ Đảng và bộ máy Nhà nước. Từ một vài ví dụ trên mạng
xã hội, chúng rêu rao rằng “nội bộ tổ chức đảng và chính quyền đang mất đoàn
kết, phân chia bè cánh, kèn cựa, đấu đá hạ bệ lẫn nhau nên mới có chuyện thải loại
và đẩy cán bộ tốt vào đường cùng”… Từ đó, chúng đề xuất, tự thúc đẩy trào lưu
đấu tranh, kích động biểu tình, gây rối trên một số địa bàn. Sự việc diễn ra
năm 2018 ở nhiều địa phương, nhất là ở Bình Thuận càng giúp chúng ta thấm, ngấm
được bài học về việc cộng đồng xã hội và người dân bị các thế lực thù địch “dắt
mũi” thông qua những bài viết trên mạng xã hội.
Bắt bệnh và trị
bệnh
Phải khẳng định
ngay, những cá nhân nêu trên đã tự đánh mất mình, rơi vào “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa”. Họ đã mặc nhiên quay lưng với chính hệ tư tưởng, quan điểm, lý
tưởng cống hiến trong suốt quãng đời công tác trước đây của bản thân. Chính họ
đã tự xúc phạm, giẫm đạp lên quá khứ của chính mình!
Vì sao lại thế?
Có muôn nghìn câu trả lời. Cũng thấy rõ muôn vàn lý do, nguyên nhân đưa đến
thực trạng đó. Nào là do những xích mích, mất lòng trong hàng ngũ lúc còn đương
chức; do về hưu phải đối diện với sự cô đơn, cô độc, lại có nhiều thời gian nên
“rảnh rỗi sinh nông nổi”; do thiếu thông tin, không tìm hiểu cặn kẽ sự việc…
nên nhận thức phiến diện, cực đoan; do tác động từ âm mưu, thủ đoạn của kẻ thù,
nhất là khi chúng xác định nhóm công dân này là một trong những đối tượng có
thể tập trung lợi dụng, lôi kéo…
Thế nhưng, dù
căn nguyên ra sao thì vấn đề cốt tử vẫn nằm ở bản lĩnh chính trị và bản chất
của những người từng khoác lên mình màu áo đảng viên và danh dự, tư cách người
cán bộ cách mạng. Thực tế cho thấy, một khi cán bộ thật sự có bản lĩnh, chí
công, vô tư phục vụ tổ chức, cơ quan, đơn vị, sống chân thành, tử tế với đồng
chí, đồng đội lúc đương chức thì khi nghỉ hưu, rời tổ chức, họ vẫn một lòng gắn
bó với sự nghiệp của tập thể. Họ vẫn theo dõi, quan sát từng bước phát triển,
trưởng thành của tổ chức, xem đó là nguồn hạnh phúc của mình. Thậm chí, nhiều
người còn chủ động tham mưu, hiến kế, giúp đỡ thế hệ đi sau hoàn thành nhiệm
vụ. Nhiều cán bộ khi nghỉ hưu hoặc luân chuyển đi nơi khác… vẫn nhận được sự
quan tâm, động viên, kính trọng của đồng nghiệp, anh em nơi cơ quan cũ. Cấp
trên đương chức, nhân viên, đồng nghiệp vẫn thường xuyên lui tới thăm hỏi, trò
chuyện, giữ mối liên hệ mật thiết, sẻ chia vui buồn. Ngược lại, những kẻ đã,
đang và sẽ hống hách, rao giảng, kêu than trên mạng xã hội thì lúc đương chức
tâm địa có lẽ cũng có vấn đề…
Nói như vậy sẽ
không hẳn là đúng với mọi trường hợp, mà câu chuyện này còn chịu sự chi phối đa
chiều bởi các quy luật tâm lý-xã hội. Có nghĩa, bất cứ ai nghỉ hưu, bị thải
loại, rời xa tổ chức cũ… cũng đều ít nhiều rơi vào các biểu hiện, vấn đề của tư
tưởng, tâm lý. Con người ta sẽ không tránh khỏi những nỗi buồn khách quan và sự
hẫng hụt về mặt tinh thần khi phải bắt đầu một nếp sống mới. Nói như vậy để
thấy, việc quan tâm, làm tốt công tác tư tưởng cho đối tượng sắp nghỉ hưu, đối
tượng tinh giản… cần phải được cấp ủy, lãnh đạo, chỉ huy các cấp tiến hành
thường xuyên, liên tục. Bởi có một thực tế là, ở một số cơ quan, đơn vị hiện
nay, việc tiến hành công tác tư tưởng cho cán bộ trước và sau khi nghỉ công tác
vẫn bị coi nhẹ, ít có sự động viên, quan tâm thường xuyên.
Thế nhưng, dù
các tác động khách quan có đến mức nào đi chăng nữa thì yếu tố chủ quan vẫn giữ
vai trò quyết định. Nhiều cá nhân trước khi nghỉ hưu vẫn mưu toan giữ ghế, tham
vọng bám trụ lại tổ chức vì quyền lợi riêng nên thật khó chiến thắng được sự
xung đột tâm lý cá nhân. Và nhất là khi mưu cầu tư lợi không đạt được thì sinh
ra bệnh tư tưởng, rồi “giận cá chém thớt”, làm những chuyện trái khoáy… khiến
dư luận phải dị nghị, xem thường!
Nhiều chuyên gia
tâm lý cho rằng: Trong khi toàn Đảng và cả hệ thống chính trị đang quyết liệt
thực hiện chủ trương “có lên, có xuống, có vào, có ra” thì tinh thần này phải
được thấu triệt đến mọi cấp, mọi ngành, mọi địa phương. Từng cấp ủy, tổ chức
phải đẩy mạnh giáo dục để cán bộ lúc đương chức luôn thông suốt về tư tưởng,
nhận thức rõ việc nghỉ hưu, rời tổ chức là việc đương nhiên, tất yếu. Từng cá
nhân phải cố gắng duy trì quan điểm dù đang công tác hay nghỉ công tác thì đều
giữ đúng chức phận của mình; là người đảng viên kiên định, kiên trung của Đảng.
Có được tư duy và cách nghĩ đó thì chắc chắn việc nghỉ hưu, rời tổ chức sẽ tự
nó trở nên thanh thản, nhẹ nhàng…
Còn xét dưới góc
độ tổ chức, đối với những trường hợp vừa rời tập thể đã hòa vào đám đông một
cách tiêu cực thì cần phải được cấp có thẩm quyền nhận diện, đấu tranh phê bình
nghiêm khắc; thậm chí xử lý nghiêm minh theo quy định của pháp luật để giáo dục
chung. Thực tế nhiều năm qua cho thấy, những trường hợp như đã nêu ở trên diễn
ra khá phổ biến, ở nhiều cơ quan, đơn vị, nhưng việc xử lý vẫn chưa triệt để,
nghiêm khắc. Có chăng chỉ là sự nhắc nhở, động viên, đối thoại, cảnh tỉnh… rồi
“đâu lại vào đấy”. Do vậy, cùng với giáo dục, thuyết phục, các cơ quan chức
năng cần có thái độ quyết liệt xử lý thực trạng này. Khi phát hiện các đối
tượng lợi dụng mạng xã hội để nói xấu Đảng, chế độ, bôi nhọ tổ chức, cơ quan,
đơn vị thì kiên quyết xử lý nghiêm minh đến cùng, đúng người, đúng mức độ vi
phạm, “không có vùng cấm, không có ngoại lệ”…
Làm cán bộ, đảng
viên của Đảng thì cần phải khắc ghi và hiểu sâu sắc lời dạy quý báu của Chủ
tịch Hồ Chí Minh: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ
đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người
yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá
nhân”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét