Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

 

Việt Nam là một quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo nhưng đồng bào dân tộc, tôn giáo rất đoàn kết

Hiện nay Việt Nam có 54 dân tộc (tộc người)[1]. Theo kết quả Tổng điều tra dân số ngày 01/4/2019 là 96.208.984 người. Trong đó, người Kinh chiếm 85,3% dân số; 53 dân tộc thiểu số chỉ chiếm 14,7% dân số. Các dân tộc ở Việt Nam c­ư trú xen kẽ với nhau, đây chính là yếu tố tạo nên tính cộng đồng của các dân tộc Việt Nam. Các dân tộc ở Việt Nam có trình độ phát triển kinh tế - xã hội khác nhau. Mỗi dân tộc ở Việt Nam vừa mang đặc điểm chung của cộng đồng các dân tộc Việt Nam vừa có bản sắc văn hóa riêng.

Đặc điểm nổi bật nhất của các dân tộc ở Việt Nam là truyền thống đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong suốt quá trình dựng nước và giữ nước. truyền thống đó hình thành, phát triển từ yêu cầu chinh phục thiên nhiên để lao động sản xuất và đấu tranh chống giặc ngoại xâm.

Từ khi có Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, truyền thống đoàn kết gắn bó giữa các dân tộc trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam càng được phát huy mạnh mẽ, trở thành một trong những nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam.

Hiện nay, ở Việt Nam có 14 tôn giáo với 38 tổ chức và hệ phái tôn giáo khác nhau[2], trong đó có 6 tôn giáo lớn: Phật giáo, Công giáo, Đạo Hồi, Đạo Tin lành, Đạo Cao đài, phật giáo Hoà hảo; các tôn giáo lớn chủ yếu du nhập từ nước ngoài như: Phật giáo, Công giáo, Đạo Hồi, Đạo Tin lành. Sở dĩ Việt Nam có nhiều tín ngưỡng, tôn giáo là do:

Một là, Việt Nam là quốc gia có nhiều dân tộc, đó là yếu tố khách quan để hình thành nhiều tín ngưỡng, tôn giáo khác nhau.

Hai là, do vị trí địa lý Việt Nam tiếp giáp với với nhiều địa tôn giáo, đó là điều kiện thuận lợi để các tôn giáo bên ngoài tiếp cận, xâm nhập vào Việt Nam.

Ba là, lịch sử Việt Nam đã phải trải qua nhiều cuộc chiến tranh xâm lược, các thế lực ngoại xâm luôn sử dụng tôn giáo như là công cụ để thực hiện mục đích xâm lược, thống trị của chúng.

Một số đặc điểm nổi bật của tín ngưỡng, tôn giáo Việt Nam

Thứ nhất, có tính dung hợp, đan xen, hoà đồng, dễ chấp nhận sự hiện diện của các tôn giáo khác.  

Thứ hai, các tôn giáo chính có ảnh hưởng lớn trong xã hội đều du nhập từ bên ngoài vào và nhiều, ít được “Việt hóa”. Các tôn giáo du nhập vào Việt Nam, dù “tự nhiên” như Phật giáo hay “áp đặt” như Thiên Chúa giáo vẫn hoà quyện với văn hóa dân tộc, tạo nên một nền văn hóa thống nhất nhưng phong phú.

Thứ ba, nhìn chung tôn giáo ở Việt Nam có sự hoà hợp, chung sống hoà bình, các tôn giáo khác nhau nhưng đều có chung mục đích sống “tốt đời, đẹp đạo”, tích cực góp phần vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, ở một số thời điểm lịch sử nhất định, giữa các tôn giáo cũng có sự “bất hoà” do các thế lực thù địch âm mưu chia rẽ tôn giáo để thực hiện ý đồ chính trị.

Tuy Việt Nam là quốc gia đa dân tộc, đa tôn giáo nhưng ở Việt nam không có xung đột dân tộc, sắc tộc, mâu thuẫn tôn giáo; các dân tộc luôn đoàn kết gắn bó; các tôn giáo hòa đồng, thực hiện cuộc sống “tốt đời đẹp đạo”. Các dân tộc, các tôn giáo ở Việt Nam luôn luôn coi mình là bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, luôn phát huy tinh thần đoàn kết, chủ nghĩa yêu nước, khí phách anh hùng của một dân tộc anh hùng để cùng dựng xây tổ quốc.



[1] Phụ lục 1

[2] Phụ lục 2

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét