Khái niệm “Diễn biến hòa bình” không mới và cũng không lạ đối với mọi
người. Người ta biết đến cụm từ này từ thập niên 20 của thế kỷ XX, khi chủ
nghĩa đế quốc sử dụng “Diễn biến hòa bình” để chống phá các nước đối địch,
nhất là nước Nga - Nhà nước Xô-viết công nông đầu tiên trên thế giới vừa ra đời
từ sau Cách mạng Tháng Mười vĩ đại.
Và hiện nay, “Diễn biến hòa bình” có nhiều cách gọi khác nhau, đó là
“chuyển hóa hòa bình”, “biến đổi hòa bình”,“cạnh tranh hoà bình”, “vượt trên
hòa bình”, “chính sách giải phóng”, “chiến thắng không cần chiến tranh”, “chiến
tranh không có tiếng súng”, “phương pháp phi vũ trang”… Có thể khẳng định
“Diễn biến hòa bình” là cuộc chiến tranh - cuộc đấu tranh về hệ tư tưởng, thể
chế chính trị. Chiến lược “diễn biến hòa bình” liên tục được điều chỉnh, bổ sung
trở thành một chiến lược tổng hợp, dùng biện pháp “phi vũ trang” là chủ yếu
nhằm chống phá, tiến tới lật đổ chế độ chính trị ở các nước xã hội chủ nghĩa.
Chúng ta thấy ngay từ đầu “Diễn biến hòa bình” không phải do chủ nghĩa
đế quốc phát kiến, nhưng hiện là “sản phẩm” của họ và trên cơ sở tiếp thu tư
tưởng quân sự cổ đại của nhân loại, vận dụng phù hợp với hoàn cảnh cụ thể của
từng thời điểm, từng giai đoạn, nhằm giành thắng lợi quyết định trong “cuộc
chiến” sống còn với các quốc gia khác hệ tư tưởng, đối địch.
Mục tiêu của chiến lược “diễn biến hòa bình” là nhằm xóa bỏ chủ nghĩa
xã hội trên phạm vi toàn cầu. Để đạt được mục đích đó, các thế lực thù địch đặt
ra những mục tiêu cụ thể như: (1) Xuyên tạc, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin,
thay thế bằng hệ tư tưởng tư sản; (2) Âm mưu thực hiện “đa nguyên chính trị”,
“đa đảng đối lập” trong các nước xã hội chủ nghĩa; (3) Gây mâu thuẫn nội bộ,
phá vỡ sự đồng thuận xã hội và khi có thời cơ thì lôi kéo, tiến hành bạo loạn
chính trị; (4) Làm suy yếu, chệch hướng phát triển của nền kinh tế, tiến tới chi
phối, lũng đoạn, khống chế kinh tế trong các nước xã hội chủ nghĩa; (5) Chuyển
hoá văn hoá, đạo đức, lối sống xã hội chủ nghĩa theo “giá trị Mỹ”, phương Tây;
(6) Thực hiện âm mưu “phi chính trị hoá” để “vô hiệu hoá” quân đội trong các
nước xã hội chủ nghĩa.
Như vậy, có thể hiểu “Diễn biến hoà bình” là chiến lược cơ bản nhằm lật
đổ chế độ chính trị của các nước tiến bộ, trước hết là các nước xã hội chủ nghĩa
từ bên trong, chủ yếu bằng các biện pháp phi quân sự do chủ nghĩa đế quốc và
các thế lực phản động tiến hành.
Để ngăn chặn, đẩy lùi các hoạt động chống phá đất nước thì các cơ quan chức năng cần sớm điều tra, làm rõ và tìm ra các đối tượng phản động, để xử lý thật nghiêm minh.
Trả lờiXóa