Nhận thức đúng đắn về khái niệm “dân chủ”, đấu tranh với luận điệu chống phá, xuyên tạc lợi dụng các quyền tự do ngôn luận để làm thay đổi đi bản chất một nhà nước dân chủ mà Đảng, nhà nước và nhân dân ta đang hướng tới. Chính vì thế, mỗi người cán bộ, đảng viên và mọi tầng lớp nhân dân phải kiên quyết, không khoan nhượng với âm mưu, ý đồ, thủ đoạn của các thế lực thù địch, qua đó, khơi dậy sự chung sức, đồng lòng toàn dân tộc nhằm hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc.
Gần đây, các thế lực thù
địch liên tục đưa ra các luận điệu xuyên tạc tính chất dân chủ của Nhà nước
pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Chúng cho rằng, ở Việt Nam, Đảng Cộng sản
độc quyền kiểm soát, sự độc đảng kéo theo nhiều thứ độc tài, độc đoán, chuyên
quyền; rằng, trên nền độc tài đó, xã hội Việt Nam đương đại không có tự do dân
chủ, Chính phủ Việt Nam ngăn cấm tự do thông tin, tự do hội họp, tự do báo chí,
tôn giáo. Thông qua những luận điệu xuyên tạc trắng trợn này chúng muốn tạo sự
đối lập giữa Đảng Cộng sản Việt Nam với Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt
Nam; chia rẽ Nhà nước với các tổ chức chính trị, xã hội trong hệ thống chính
trị đất nước; chia rẽ Nhà nước với nhân dân.
Cần thấy rằng, hiện nay
trên thế giới có nhiều mô hình nhà nước. Nhà nước dân chủ nhân dân, ở đó, quyền
lực thuộc về nhân dân mà quốc hội là người đại diện. Nhà nước quân chủ nghị viện,
ở đó, nhà vua là người đứng đầu quốc gia nhưng không nắm thực quyền. Nhà nước
cộng hòa tổng thống, ở đó, tổng thống là nguyên thủ quốc gia, có quyền lực rất
lớn không chỉ về hành pháp mà cả về lập pháp và tư pháp... Như vậy, dân chủ
được thực hiện thông qua nhiều mô hình nhà nước. Do vậy, việc lấy một mô hình
nhà nước nào đó để làm căn cứ phê phán có dân chủ hay không dân chủ là khiên
cưỡng, áp đặt phi lý. Mặt khác, hiện tại mô hình một đảng lãnh đạo nhà nước
không phải chỉ có ở Việt Nam và các nước xã hội chủ nghĩa, mà còn có ở các quốc
gia dân tộc không đi theo con đường xã hội chủ nghĩa như Êritơria, Ghi nê,
Mônacô.
Thực tiễn lịch sử và toàn cảnh thế giới đương
đại cho thấy, không thể lấy tiêu chí một đảng cầm quyền hay đa đảng là cơ sở,
và càng không thể là cơ sở duy nhất để xem xét chất lượng nền dân chủ của một
quốc gia, dân tộc. Ngay trong hệ thống các nước tư bản chủ nghĩa cũng có những
mô hình nhà nước khác nhau. Một số nước như Mỹ, Pháp, Anh, Đức, Nhật,… tổ chức
hệ thống chính trị theo hình thức đa đảng; thường là hai đảng trở lên có cơ hội
trở thành đảng cầm quyền hoặc tham gia vào liên minh cầm quyền. Song, trong
thực tế, hệ thống chính trị và các nhân vật cầm quyền nhà nước đều do một tập
đoàn chính trị đầu sỏ và các tổ chức kinh tế tư bản thao túng; các tổ chức này
có liên quan mật thiết với nhau về chính trị, kinh tế; cùng chi phối chính sách
phát triển đất nước theo hướng mở rộng ảnh hưởng, củng cố sức mạnh, quyền lực
và rốt cục phục vụ cho lợi ích của họ. Dù rằng ở nhiều nước tư bản hiện nay, do
áp lực đấu tranh của nhân dân, giai cấp tư sản buộc phải điều chỉnh, cải cách
dân chủ ở những mức độ nhất định. Họ buộc phải công nhận các lực lượng đối lập,
kể cả các đảng cộng sản; song về bản chất, chế độ dân chủ đó vẫn là dân chủ tư
sản bảo vệ lợi ích của giai cấp tư sản.
Bám lấy một số hiện tượng
được coi như “thành tựu” của cải cách dân chủ, các lý luận gia tư sản không
ngớt ca ngợi chế độ tam quyền phân lập ở Mỹ, coi đó là nền dân chủ hoàn chỉnh.
Tuy nhiên, chúng ta thấy rằng, trong thực tế ở Mỹ có nhiều đảng chính trị,
nhưng rốt cục quyền lực chỉ thuộc về hai đảng - Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hoà
thay nhau cầm quyền. Cả hai đảng này đều là đại diện cho những tập đoàn tư sản
Mỹ, họ vừa tranh giành, vừa thoả hiệp để cùng nhau thực hiện dân chủ cho giai
cấp tư sản, vì giai cấp tư sản Mỹ. Ở họ có sự thống nhất cao trong xác định và góp
phần thiết lập, củng cố những mục tiêu chiến lược của nước Mỹ: thứ nhất, nước
Mỹ phải có được quyền lực để giữ gìn an ninh của mình; thứ hai, nước Mỹ phải đủ
sức thiết lập và lãnh đạo trật tự thế giới; thứ ba, đem lại sự phồn vinh cho
nước Mỹ theo nguyên tắc tư bản chủ nghĩa và thứ tư, áp đặt các giá trị tự do,
dân chủ của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ cho toàn thế giới. Thực tế này góp thêm một
minh chứng, chế độ một đảng hay đa đảng chỉ là hình thức trực tiếp của thực
hành dân chủ. Ở các nước phương Tây, tuy thực hiện chế độ đa đảng, nhưng chỉ có
đảng nào chấp nhận con đường tư bản chủ nghĩa, có đủ uy lực đại diện và mang
lại lợi ích cho những tập đoàn tư sản hay giới tài phiệt thì mới có cơ hội cầm
quyền. Như vậy, đa đảng đua tranh ảnh hưởng, quyền lực chỉ là hình thức; bảo
đảm sự độc tôn thống trị xã hội và lợi ích của giai cấp tư sản mới là nội dung
cốt tử không bao giờ thay đổi ở các quốc gia tư bản chủ nghĩa.
Xem xét một quốc gia dân
tộc nào đó có dân chủ hay không dân chủ, suy cho cùng, vấn đề cốt tử nhất là
xem nhà nước đó có thực sự là nhà nước của dân, do dân, vì dân hay không; hệ
thống pháp luật của nhà nước đó có bảo đảm thực thi quyền lực chính trị của
nhân dân hay không? Lý luận Mác - Lênin và thực tiễn lịch sử đã minh chứng, dân
chủ xã hội chủ nghĩa là sự phát triển về chất so với các hình thức, chế độ dân
chủ trước đó. Vì nền dân chủ này nhằm tiến tới giải phóng giai cấp, giải phóng
dân tộc và giải phóng con người. Dân chủ xã hội chủ nghĩa chính là sự thể hiện
quyền con người của cá nhân và cộng đồng ở mức cao nhất.
Ở
Việt Nam, sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa
ra đời, đó là một nhà nước dân chủ, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã thay
thế nhà nước thuộc địa phong kiến. Nhà nước ta là nhà nước của dân, do dân, vì
dân, do nhân dân bầu thông qua bầu cử tự do; tất cả quyền lực thuộc về nhân
dân; lấy hạnh phúc của nhân dân làm mục đích hoạt động.
Trong
tiến trình lãnh đạo cách mạng Việt Nam, Đảng, Nhà nước ta và Chủ tịch Hồ Chí
Minh luôn nhất quán quan điểm: nếu trong bầu trời không có gì quý bằng nhân dân
thì dân chủ là của quý báu nhất trên đời của nhân dân; dân chủ là dân là chủ và
dân làm chủ. Quan niệm đó thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa tính nhân văn và
tính pháp lý của dân chủ, được thể hiện thống nhất trong Hiến pháp 1946, 1959,
1980, 1992. Nền dân chủ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam được xây dựng và thực hiện
theo nguyên tắc mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật; tất cả quyền lực
thuộc về nhân dân; Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ của nhân dân. Nhân
dân sử dụng quyền lực nhà nước thông qua Quốc hội và Hội đồng nhân dân là những
cơ quan đại diện cho ý chí nguyện vọng của nhân dân, do nhân dân bầu ra và chịu
trách nhiệm trước nhân dân. Quốc hội, Hội đồng nhân dân và các cơ quan của nhà
nước đều tổ chức và hoạt động theo nguyên tắc tập trung dân chủ.
Đảng ta luôn quan tâm
lãnh đạo, chỉ đạo đổi mới tổ chức và hoạt động của Quốc hội theo phương châm
dân chủ, công khai. Quốc hội đã thực hiện ngày càng tốt hơn chức năng, nhiệm vụ
là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất
của Nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam có quyền lập hiến và lập pháp;
quyền giám sát tối cao đối với toàn bộ hoạt động của Nhà nước; quyền quyết định
những chính sách cơ bản về đối nội và đối ngoại, nhiệm vụ kinh tế - xã hội,
quốc phòng, an ninh của đất nước.
Ở nước ta, nhân dân lao
động thực hiện quyền làm chủ xã hội, tham gia vào việc quản lý nhà nước, quản
lý xã hội không chỉ thông qua Nhà nước mà còn thông qua Mặt trận Tổ quốc Việt
Nam. Hiến pháp Nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam quy định “Mặt trận Tổ
quốc Việt Nam là tổ chức liên minh chính trị, liên hiệp, tự nguyện của các tổ
chức chính trị, các tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức xã hội và các cá nhân
tiêu biểu trong các giai cấp, tầng lớp xã hội, các dân tộc, tôn giáo và người
Việt Nam định cư ở nước ngoài. Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các tổ chức thành
viên là cơ sở chính trị của chính quyền nhân dân. Mặt trận phát huy truyền
thống đoàn kết toàn dân, tăng cường sự nhất trí về chính trị và tinh thần trong
nhân dân, tham gia xây dựng và củng cố chính quyền nhân dân, cùng Nhà nước chăm
lo và bảo vệ lợi ích chính đáng của nhân dân, động viên nhân dân thực hiện
quyền làm chủ, nghiêm chỉnh thi hành Hiến pháp và pháp luật, giám sát hoạt động
của cơ quan nhà nước, đại biểu dân cử và cán bộ, viên chức nhà nước. Nhà nước
tạo điều kiện để mặt trận Tổ quốc và các tổ chức thành viên hoạt động có hiệu
quả”. Với những yếu tố trên có thể khẳng định, Nhà nước ta là nhà nước của nền
dân chủ xã hội chủ nghĩa.
Trong những năm đất nước
đổi mới, Đảng ta xác định, cải cách nền hành chính nhà nước là trọng tâm của
việc xây dựng và hoàn thiện bộ máy nhà nước. Mục tiêu của cải cách hành chính
nhà nước là nhằm xây dựng củng cố nền hành chính trong sạch, vững mạnh, đủ năng
lực, phát huy quyền làm chủ của nhân dân, tăng cường pháp chế, nhằm xây dựng
Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa. Cùng với việc xây dựng chỉnh đốn Đảng,
xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa vững mạnh hoạt động có hiệu lực,
hiệu quả; tổ chức và hoạt động của các tổ chức xã hội đã có sự đổi mới. Các tổ
chức xã hội đã thực hiện ngày càng tốt hơn các hoạt động tham gia thành lập các
cơ quan nhà nước và tham gia giám sát hoạt động của các cơ quan đó. Giáo dục
hội viên chấp hành đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật Nhà nước; bồi
dưỡng tinh thần yêu nước, yêu chủ nghĩa xã hội, ý thức, năng lực của người làm
chủ; thu thập, phản ánh ý kiến nhân dân, đề xuất với cấp uỷ đảng, cơ quan nhà
nước những chủ trương, giải pháp xây dựng bộ máy nhà nước các cấp; tham gia vào
việc quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước.
Các văn bản pháp luật của
Nhà nước về thực hiện dân chủ, về lao động, việc làm, tiền lương, thu nhập, về
văn hoá, giáo dục - đào tạo, về y tế và bảo vệ sức khoẻ nhân dân, về dân số,
dân tộc, tôn giáo, miền núi…. về cơ bản đã phù hợp với xu thế dân chủ hoá trên
các lĩnh vực kinh tế, xã hội; góp phần giữ vững ổn định chính trị - xã hội, tạo
ra không khí xã hội cởi mở, dân chủ, quy tụ được sự đồng thuận xã hội; phát huy
được tiềm năng sáng tạo và khơi dậy truyền thống dân tộc, tạo động lực xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc.
Hiến pháp Nước Cộng hòa
xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013, thông qua tại kỳ họp thứ 6, Quốc hội khoá
XIII tiếp tục khẳng định: Nền dân chủ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam được xây dựng
và thực hiện theo nguyên tắc mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật; “tất
cả quyền lực nhà nước thuộc về Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp
công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức” (Điều 2); Nhà nước bảo đảm
và phát huy quyền làm chủ của Nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm
quyền con người, quyền công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân
chủ, công bằng, văn minh, mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có
điều kiện phát triển toàn diện (Điều 3); Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên
phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động
và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân,
của nhân dân lao động và của dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ
Chí Minh làm nền tảng tư tưởng... Trách nhiệm của Đảng phải “gắn bó mật thiết
với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm
trước Nhân dân về những quyết định của mình” (Điều 4); Các cơ quan nhà nước,
cán bộ, công chức, viên chức phải tôn trọng Nhân dân, tận tụy phục vụ Nhân dân,
liên hệ chặt chẽ với Nhân dân, lắng nghe ý kiến và chịu sự sự giám sát của Nhân
dân; kiên quyết đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí và mọi biểu hiện quan liêu
hách dịch, cửa quyền” (Điều 8)... Những nội dung sửa đổi, bổ sung trong Hiến
pháp năm 2013 là kết tinh trí tuệ, ý chí và nguyện vọng của toàn Đảng, toàn dân
ta một lần nữa khẳng định cơ sở pháp lý và sự phát triển, hoàn thiện không
ngừng nền dân chủ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.
Từ một số vấn đề lý luận
và thực tiễn đã đề cập trên đây đòi hỏi chúng ta phải nêu cao cảnh giác, kiên
quyết đấu tranh với những luận điệu phá hoại của các thế lực thù địch cách mạng
nước ta. Mọi ý đồ thâm hiểm của những luận điệu xuyên tạc cho rằng, ở Việt Nam
không có dân chủ, là hòng gây mất ổn định chính trị, phá hoại thành quả của nền
dân chủ xã hội chủ nghĩa mà Đảng, nhân dân ta đã đổ bao xương máu mới giành
được. Dã tâm của các thế lực thù địch là muốn loại bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam ra
khỏi đời sống chính trị đất nước; xóa bỏ chính quyền cách mạng, đưa đất nước ta
đi theo mô hình tự do dân chủ tư sản; phá hoại niềm tin của nhân dân và của dân
tộc đối với nền dân chủ xã hội chủ nghĩa đã được dày công xây dựng và khẳng
định tính ưu việt trong đời sống xã hội Việt Nam. Mục tiêu của chúng là muốn
từng bước tách Đảng, Nhà nước khỏi các tầng lớp nhân dân, tạo sự đối lập giữa
nhân dân với Đảng, Nhà nước, phá vỡ cơ sở xã hội - giai cấp của nền dân chủ xã
hội chủ nghĩa, lôi kéo nhân dân vào các hoạt động chống lại Đảng, Nhà nước, đưa
đất nước ta chuyển sang quỹ đạo của nền dân chủ tư sản.
Mặt khác, tình hình thế
giới gần đây cho thấy, xuyên tạc, lợi dụng vấn đề dân chủ là một chiêu bài, một
thủ đoạn mà các thế lực hiếu chiến đã và đang thực hiện để làm sụp đổ, gây nội
chiến ở các quốc gia dân tộc mà chúng cho rằng không đi theo mô hình của nền
dân chủ tư sản. Những gì xảy ra ở các nước xã hội chủ nghĩa trước đây và các
nước Trung Đông, Bắc Phi hiện nay là một minh chứng rõ ràng cho mưu đồ thâm
hiểm của các thế lực thù địch lợi dụng vấn đề dân chủ để can thiệp, lật đổ
chính quyền của các quốc gia dân tộc không đi theo “gậy chỉ huy” của chúng.
Điều đó, giúp chúng ta hiểu rõ và cảnh giác hơn trước âm mưu, thủ đoạn, dã tâm
thâm hiểm của các thế lực thù địch đối với cách mạng nước ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét