Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

“MÓN QUÀ” TỪ ĐẠI DỊCH!



Việt Nam may mắn, vì nói gì đi nữa thì những nỗ lực phòng, chống dịch Covid của chúng ta đã được đền đáp bằng những thành công nhất định. Không lụi tàn hoặc ngậm đắng như các cường quốc trên thế giới, tính đến nay, Việt Nam đã và đang kiểm soát tốt tình hình dịch bệnh, được nhân loại ngưỡng mộ, ngợi khen và xem là hình mẫu sáng đúng về cách làm để phương Tây văn minh, cùng các nước phát triển học tập, noi theo. Thế nhưng theo tôi, Việt Nam còn có thêm một may mắn khác: Đó là được đón nhận những món quà quý giá gửi về từ đại dịch Covid-19.
Món quà lớn nhất là chúng ta nhận ra một số chân lý vốn dĩ của thời đại và dân tộc. Chúng ta nhận ra Đảng, Nhà nước, Chính phủ Việt Nam thật sự hành động vì nước, vì dân. Hơn mọi bộ máy cầm quyền khác trên thế giới, những nhà lãnh đạo Việt Nam đặt lên cao nhất tính mạng và sức khỏe nhân dân; trăn trở đề ra các giải pháp thượng tôn sức dân, quy tụ lòng dân; đồng thời lăn xả, trẫm mình vào cuộc chiến đầy rủi ro, nguy hại này. Bởi thế, chúng ta càng nhận rõ hơn tính ưu việt của chế độ mà dân tộc ta đã lựa chọn; cảm nhận đầy đủ hơn bản chất tốt đẹp của Đảng ta! Cũng bởi thế mà lòng tự hào và niềm tin dâng cao hơn giờ hết!
Chúng ta cũng cảm nhận rõ rành hơn về bản chất, hình ảnh của những chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam. Thời nào cũng vậy, người lính luôn là tấm chắn sống bảo vệ nhân dân trong bất luận mọi khó khăn, nguy hiểm. Chúng ta tin hơn vào đường lối chiến tranh nhân dân, sức mạnh toàn dân. Đó là nguồn sức mạnh vô bờ bến mà không phải dân tộc nào trên hành tinh này cũng có được!
Trong đại dịch, chúng ta nhận rõ hơn về trách nhiệm công dân của chính mình. Bỏ qua tất cả những lợi ích cá nhân và hiềm khích bon chen, ai ai cũng biết cách hướng đến và ra sức góp phần vào nhiệm vụ chính trị hàng đầu là “chống dịch như chống giặc” của Tổ quốc, dân tộc, quê hương. Ai ai cũng biết nghĩ sâu, lo xa, không chỉ sống cho mình mà nêu cao trách nhiệm bảo vệ gia đình, người thân, cộng đồng. Bài học về “tự nhận thức, tự hành động và hành động vì lẽ phải” có lẽ là món quà vô cùng quý báu với mỗi sinh linh vốn trước đây khó tường phân tốt – xấu, hay – dở trong cuộc sống vốn đan xen mới - cũ, được - thua. Qua đại dịch, từng người sẽ mạnh mẽ hơn, dân tộc này sẽ mạnh mẽ hơn, vĩ đại hơn! Chắc chắn như thế!
Chúng ta cũng nhận ra truyền thống đoàn kết, tinh thần “tương thân, tương ái” từ ngàn đời đã thực sự ăn vào máu từng người, thấm ngấm vào xương tủy, hồn cốt dân tộc Việt. Trong gian khó tận cùng, vẫn không có bất cứ ai bị bỏ lại phía sau: Người khỏe giúp người yếu, người tốt giúp người chưa tốt, người ít cần giúp người cần nhiều hơn… Cả một xã hội chung sức, đồng lòng giúp nhau theo cách riêng nào đó có thể – cách mà chỉ người Việt Nam mới có. Hơn thế, chúng ta còn là một dân tộc biết sáng tạo để thích nghi, làm chủ mọi điều kiện, hoàn cảnh sống. Chỉ vỏn vẹn trong vài tháng, đã có hàng loạt sản phẩm khoa học của giới nghiên cứu nhanh chóng được chế tạo thành công, đưa vào phục vụ hữu hiệu cuộc chiến chống Covid-19; đã có hàng ngàn, hàng vạn sáng kiến từ quần chúng được áp dụng vào cuộc sống đời thường, đồng hành cùng toàn dân chống “giặc”. Từ già đến trẻ, ai cũng có thể may được khẩu trang, làm tấm chắn nước miếng bọt... Rồi còn nữa là các sản phẩm bồn rửa tay tự động, sản phẩm kháng khuẩn, ATM nhả gạo… Vậy đấy, một dân tộc luôn biết cách đoàn kết và sáng tạo tuyệt vời, thì chắc chắn dân tộc ấy sẽ bách chiến, bách thắng!
Chúng ta cũng nhận được món quà về tư duy “tái cơ cấu tổng thể đất nước”. Hay nói đúng hơn là đại dịch đã thổi bùng một cơ chế thải loại tự nhiên vô cùng mạnh mẽ, giúp sàng lọc, tinh gọn triệt để nhiều bộ phận, thành phần trong cấu trúc nền kinh tế vốn được cho là cồng kềnh, chậm chạp. Tất nhiên, về trước mắt, kinh tế nước nhà sẽ không tránh khỏi những khó khăn nhất định, nhưng hẳn tin - chắc tin, cùng với sự phục hồi của các nền kinh tế sắp tới đây, cơ cấu kinh tế và sức bật Việt Nam sẽ là một điểm nhấn ấn tượng, bởi lẽ, một khi những thứ chưa hợp lý được bóc gỡ thì “cơ thể nền kinh tế” sẽ thanh thoát hơn, mạnh mẽ hơn, nhanh hơn gấp bội. Rồi Việt Nam sẽ lột xác, sẽ bứt phá đầy ấn tượng như nhận định của các chuyên gia kinh tế hàng đầu thế giới.
Cùng với đấy, bộ máy công quyền và hệ thống chính trị cũng được gửi đến một món quà vô giá. Mọi người nhận ra thực tế rằng, vốn dĩ ở Việt Nam đã hội tụ đủ nền tảng cơ sở vật chất và kết nối khoa học công nghệ hiện đại, thế mà, trong nhiều năm, con người Việt Nam - nhất là đội ngũ cán bộ lại đi sau một bước so với công nghệ. Chúng ta chưa thật coi trọng việc phát huy lợi thế, tổ chức hội họp trực tuyến, ứng dụng công nghệ vào cải cách hành chính… Đến khi đại dịch xuất hiện, rơi vào thế bắt buộc không thể khác, đội ngũ cán bộ mới được dịp tự làm mới chính mình, tự học tập, tự nâng cao trình độ một cách nhanh chóng. Các cuộc họp trực tuyến được xới lên, trở thành hình thức chủ đạo, giúp tiết kiệm một nguồn kinh phí khổng lồ, mà công việc vẫn trôi chảy, hiệu quả. Công tác lãnh đạo, chỉ đạo và các thủ tục hành chính khác được áp dụng triệt để ưu việt của công nghệ hiện đại, giúp cắt bớt các khâu, các bước thừa thải trong mớ bòng bong vốn không ít phiền hà, nhiễu nhương. Công tác chỉ đạo, triển khai, báo cáo, kiểm tra… trở nên nhịp nhàng, nền nếp, hiệu quả hơn theo một nghĩa nhất định nào đó.
Còn nữa là món quà lớn mà đại dịch ban tặng cho chúng ta đang hiện hữu mồn một trên từng con đường, ngõ phố. Ấy là những con phố rộng dài, người xe đi lại có hàng lối, trật tự hơn ngày chưa có dịch. Ấy là những vỉa hè rộng thoáng, vắng bóng những bàn ghế, hàng hóa, người ngợm tràng ra lấn chiếm, gây mất mỹ quan… Nhờ có dịch mà hình hài của những thành phố văn minh bất chợt hiện lên như là khuôn mẫu, chuẩn mực của cái đích mà chúng ta vẫn miệt mài tìm kiếm, gắng sức xây dựng bấy lâu. Bởi thế, mỏi mong lắm, khi đại dịch đi qua, bộ máy chính quyền các địa phương và người dân vẫn quyết tâm giữ lại hình hài, vóc dáng ấy thì hẳn là một thành quả lớn - một chiến tích kỳ vĩ sau mấy chục năm quần quật, quyết liệt vận hành để “đường thông, hè thoáng”
Hơn thế nữa, chúng ta còn nhận món quà giúp mỗi công dân tự “lột xác” chính mình. Chúng ta văn minh, lịch lãm hơn có thể từ cách cuối đầu chào nhau thay vì bắt tay truyền thống. Chúng ta học được từ quy chuẩn sự giãn cách xã hội để hình thành, củng cố vững chắc văn hóa xếp hàng, văn hóa nhường nhịn nhau trong cộng đồng. Chúng ta chấp hành nghiêm các quy định, khuyến cáo y tế để dần dà, từng bước một cấu thành những thói quen xã hội về cách mang đeo khẩu trang thường xuyên, hạn chế khạt nhổ ngoài đường, hạn chế quát tháo, chửi rủa nhau vì những chuyện vô cớ thường nhật giữa cộng đồng “lắm mắt, nhiều tai”... Và còn nữa là món quà về kiến thức, tri thức và phong cách, nếp sống hiện đại mà bấy lâu ta chưa chú tâm gây dựng: Chúng ta biết cách mua sắm online, trao đổi tiền tệ qua tài khoản, đa dạng hóa hình thức giao tiếp xã hội trong kỷ nguyên số và nhất là tiệm cận đến phương pháp kinh doanh trong xu thế hội nhập trước tác động của cách mạng công nghiệp 4.0…
Công bằng mà nói: Chúng ta còn đón nhận vô số món quà quý báu khác nữa từ đại dịch Covid-19. Đó là những món quà có giá trị cho cả hôm nay, mai sau và tương lai; cho từng người, cho cộng đồng và cho cả dân tộc Việt Nam. Chỉ mong mọi người hãy lắng lòng để cảm nhận, tĩnh tâm để trân quý món quà hữu xạ tự nhiên hương – món quà gửi về từ đại dịch!


1 nhận xét: