TỔ CHỨC PHÓNG VIÊN KHÔNG BIÊN GIỚI –
RSF LẠI GIỞ TRÒ HỀ “BẢNG XẾP HẠNG TỰ DO BÁO CHÍ”
(tiếp theo và hết)
Thực
tiễn tự do báo chí ở Việt Nam?
Thực
tế cho thấy Việt Nam đang thực hiện nghiêm túc các cam kết của mình về vấn đề
tự do báo chí. Đời sống báo chí của Việt Nam đang phát triển một cách hết sức
sôi nổi, đảm bảo mọi công dân đều có thể thực hiện quyền tự do ngôn luận, tự do
báo chí một cách thuận lợi nhất.
Về
mặt pháp lý, quyền tự do ngôn luận nói chung và tự do báo chí nói riêng đang
được các cơ quan chức năng đặc biệt quan tâm.
Tại
Điều 25, Hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam quy định: “Công dân
có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội,
biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
Tại
Luật Báo chí hiện hành, chúng ta cũng đã có hẳn một chương với 4 điều (từ Điều
10 đến Điều 13, Chương II) quy định về quyền tự do báo chí và quyền tự do ngôn
luận trên báo chí của công dân.
Về
mặt thực tiễn, đời sống báo chí của nước ta đang rất sôi động. Chúng ta phát
triển đầy đủ các loại hình báo chí từ báo in, báo nói, báo truyền hình, báo
điện tử. Cùng với các hãng thông tấn báo chí trong nước, các hãng truyền thông
báo chí nước ngoài cũng đang hoạt động tích cưc tại Việt Nam. Với sự phát triển
nhanh chóng của Internet, mạng xã hội, các hoạt động báo chí ngày càng trở nên
đa dạng.
Có
thể thấy mỗi người dân đều đang trở thành một phần của đời sống báo chí. Họ
không chỉ hưởng thụ các sản phẩm báo chí mà còn tham gia vào quá trình cung
cấp, sản xuất tin, bài cho các cơ quan, đơn vị truyền thông. Thông qua đây,
người dân được nói lên tiếng nói, nguyện vọng của bản thân mình, đồng thời thực
hiện quyền lực chính trị của bản thân.
Động
cơ xuyên tạc tình hình báo chí ở Việt Nam của RSF là gì?
RSF
đã rất nhiều lần đưa ra các thông tin sai lệch, xuyên tạc trắng trợn tình hình
tự do ngôn luận, tự do báo chí của Việt Nam.
Bên
cạnh việc thường xuyên đưa Việt Nam vào nhóm “chót bảng” trong bảng xếp hạng tự
do báo chí, tổ chức này còn liên tục cổ suý, tung hô các đối tượng phản động,
cơ hội chính trị có hành vi chống phá Việt Nam.
Các
đối tượng nổi bật trong giới “dân chủ” như Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hữu
Vinh, Trương Duy Nhất v.v… có mối quan hệ khá thân thiết với RSF. Bất chấp việc
các đối tượng trên có hành vi chống phá Việt Nam, xâm phạm đến an ninh quốc
gia, an toàn xã hội của Việt Nam, vi phạm nghiêm trọng pháp luật Việt Nam và
pháp luật quốc tế, RSF vẫn ca ngợi những người này như những “anh hùng”.
Thậm
chí, RSF còn trao giải “Tự do báo chí” cho các đối tượng trên. Đồng thời, khi
chính quyền Việt Nam xét xử các đối tượng có hành vi phạm tội, RSF cũng liên
tục vu khống, công kích Đảng, Nhà nước ta. Các đối tượng này còn tự cho mình
quyền phán xét hệ thống pháp luật của Việt Nam, cho mình quyền coi thường, bất
chấp pháp luật của Việt Nam. Đây là điều không thể chấp nhận.
Qua
cách hành động của mình, RSF đang bộc lộ bản chất thù hằn, thiếu thiện cảm với
Việt Nam. Dù tôn chỉ, mục đích hoạt động của tổ chức này là tốt đẹp, chính đáng
nhưng khi hoạt động lại có rất nhiều lệch lạc, biến tướng.
Một
mặt, RSF câu móc, tập hợp, nuôi dưỡng, huấn luyện các đối tượng chống đối, đào
tạo thành những “nhà báo tự do” để tuyên truyền tư tưởng tự do tư bản chủ nghĩa
vào Việt Nam, chống phá hệ tư tưởng cộng sản. Mặt khác, RSF cố tình xuyên tạc
tình hình, lợi dụng chiêu bài tự do ngôn luận, tự do báo chí để gây sức ép, can
thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam.
Suy
cho cùng RSF cũng chỉ là một quân cờ được sử dụng trong chiến lược “diễn biến
hào bình” để chống phá, tiến tới lật đổ chế độ, lật đổ vai trò lãnh đạo của
Đảng cộng sản ở Việt Nam nói riêng và ở các nước theo tư tưởng xã hội chủ nghĩa
nói chung.
Thẳng
thắn đánh giá, đây chính là một tổ chức lợi dụng vỏ bọc tự do báo chí để xâm
phạm an ninh của quốc gia khác./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét